– Sách cổ có ghi chép rằng Long Tướng là thần chủng, có huyết thống của rồng, thiên mã và hổ hống. Mà rồng, thiên mã và hổ hống đều là Thần tộc thời thượng cổ.
Bốn vị Luyện khí sĩ nhanh chóng lần theo vị trí Chung Nhạc rời đi mà đuổi theo. Kẻ dẫn đầu là Thủy Ngạn Sơn. Y nhanh chóng nói:
– Long tướng cực kỳ hiếm có, không ngờ Đại Hoang ta lại xuất hiện một con như vậy, hơn nữa còn là con non! Nếu bắt được mà nuôi ở Thủy Đồ thị ta, địa vị của Thủy Đồ thị ta ở Đại Hoang tất sẽ tăng lên lên trong thập đại thị tộc Đại Hoang, dìm đám thị tộc Lôi Hồ xuống!
Một tên Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị hỏi đầy nghi ngờ:
– Con Long Tướng vừa rồi thân thể dài hơn hai trượng, mà vẫn là con non ư?
– Chẳng những là non, mà có khi là mới sinh ra không lâu.
Thủy Ngạn Sơn cười nói:
– Long Tướng trưởng thành là thần thánh, với sức lực như núi, sải bước có thể vượt biển. May chỉ là con non, nếu lớn hơn chút nữa, có khi trưởng lão sẽ không cho chúng ta tới hàng phục, mà tự ông ấy sẽ ra tay rồi!
Ba vị Luyện khí sĩ khác đều thở phào nhẹ nhõm, cười nói:
– Con non mới sinh không lâu chắc sẽ dễ như trở bàn tay, chẳng phải tốn nhiều sức lực rồi.
Trong lúc nhảy ra khỏi phong ấn thần thú, Chung Nhạc cũng nhận ra thuyền của Thủy Đồ thị tới. Chẳng qua lúc này hắn đang bị tinh khí của thần thú đồng hóa mà biến thành thân thể Long Tướng, với Nhân tộc thì hắn chính là Yêu tộc, cho nên không thể gặp Nhân tộc được. Mà Thủy Đồ thị chẳng có chút hảo cảm nào với hắn, cho nên hắn lập tức bỏ chạy.
– Phải nhanh chóng tìm nơi yên tĩnh không có ai để tu luyện vài ngày, mau chóng luyện khí tinh khí thần thú đã biến đổi khí lực của ta rồi biến lại thành người, nếu không ta sẽ bị coi là yêu thú, bị Luyện khí sĩ của Đại Hoang luyện hóa, chết oan mất.
Không thể không thừa nhận rằng thân thể Long Tướng cực kỳ mạnh, chỉ riêng tốc độ đã nhanh vô cùng, hơn lúc Chung Nhạc ngự lôi phi hành tới vài lần. Mà đây chỉ là hắn đang bước đi bình thường chứ chưa hề phát lực.
– Mấy tên Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị vừa rồi đang đuổi theo!
Chung Nhạc quay đầu nhìn, lòng lo sợ:
– Bọn họ đang định hàng yêu diệt ma ư? Cũng phải thôi! Hiện tại ta đang thế này, có gì khác yêu thú chứ. Nếu ta mà mở miệng nói gì thì có khi còn bị họ coi là yêu tộc, lại càng muốn diệt trừ ta.
– Ha ha, Tiểu Long tướng, hãy ngoan ngoãn tới chỗ ta nào!
Một tên Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị đứng giữa không trung, cúi đầu nhìn Chung Nhạc đang vội vã chạy trong rừng, cười ha ha. Sau lưng gã đột nhiên hiện ra Thủy thần Há Bá to lớn với lũ lụt xoay quanh cơ thể, rồi giơ tay chộp tới Chung Nhạc.
Cũng là Hà Bá, mà ở trong tay Luyện khí sĩ thì có hiệu quả khác hẳn so với khi ở trong tay cùng. Hà Bá mà Thủy Thanh Hà quan tưởng ra cực kỳ tinh diệu, có da có thịt. Mà Hà Bá do vị Luyện khí sĩ kia quan tưởng ra thì không chỉ như vậy, không chỉ là quan tưởng Hà Bá mà còn khiến nó có khí tức thần thánh, giống khí tức thần ma chân chính!
Hà Bá chính là thần, vị thần điều khiển nước! Hơn nữa quanh thân Hà Bá này còn có thủy long vờn quanh, hông đeo bội kiếm, cho dù về dáng vẻ hay sự thần thánh thì đều hơn xa Hà Bá của Thủy Thanh Hà.
Bàn tay này giơ ra, chỉ thấy cánh tay Hà Bá càng lúc càng dài, thế nhưng lại vượt qua vài dặm, thậm chí hơn mười dặm, vồ tới Chung Nhạc.
– Ngạn Sơn sư huynh, được con dị thú này rồi, huynh xem liệu tộc ta có xem đây như công lớn không?
Tên Luyện khí sĩ vừa quan tưởng ra Hà Bá kia cười nói:
– Dâng bậc thụy thú như thế này lên Thủy Đồ thị ta, nhất định là công lớn rồi nhỉ?
– Đó là tất nhiên. Vị Thủy Tiên, đi!
Thủy Ngạn Sơn cười ha ha, rồi chỉ một ngón tay ra. Lúc này một con sông Vị Thủy trào ra, ùa thẳng tới phía Chung Nhạc khi hắn vừa tránh thoát được chiêu của Hà Bá. Y cười nói:
– Không ngờ con nghiệt súc này lại có thể tránh thoát bàn tai của ngươi, không hổ là yêu thú dị chủng có huyết thống Thần tộc, vừa mới sinh ra đã có thể tránh được bàn tay của Luyện khí sĩ.
Con sông Vị Thủy kia càng lúc càng nhỏ, như một cây roi dài, lại giống như một con mãng xà có thể bay, nhanh chóng theo sau Chung Nhạc!
Chung Nhạc cắn răng, lập tức phát lực chạy như điên. Hai bên núi rừng như nhoáng lên rồi biến hắn, hắn chạy nhanh tới mức như chỉ lướt vụt qua.
Bốn tên Luyện khí sĩ của Thủy Đồ thị kinh ngạc tới trợn mắt há hốc mồm, ngơ ngẩn đứng ở giữa không trung. Lúc này con Long Tướng kia lại như một con người bình thường mà đứng thẳng lên, dùng đôi chân sau điên cuồng lao đi với tốc độ nhanh tới mức không thể tin nổi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!