Chương 2389: Địa Cầu 2

Hắn vẫy tay rồi bước vào Đạo Giới chi môn. 

Thất Khiếu Chung Nhạc không hề rời ánh mắt, đến khi thấy hắn vào trong Đạo Giới chi môn rồi mới thở phào, lặng lẽ thu tám chiếc Hỗn Độn Chung lại. 

Tám chiếc Hỗn Độn Chung đột nhiên vỡ tan, các đạo đạo quang chiếu về Đạo Giới! 

Thất Khiếu Chung Nhạc khựng người, một lúc lâu sau mới ra khỏi Thiên Đình, tiến về Hỗn Độn thánh địa. 

Trong Hỗn Độn thánh địa, Hỗn Độn lão tổ đã đợi từ lâu, thấy hắn không kìm được cười: 

- Ta biết ngươi sẽ tới tiễn ta.

Đạo huynh, ta nhất thời động phàm tâm vào nhầm hồng trần, làm nhiễu đạo tâm của ta.

Nay thời gian đã tiến về phía trước, tương lai chắc chắn sẽ không đục nữa, ta cũng nên rời khỏi thế gian này trở về Hỗn Độn rồi. 

Thất Khiếu Chung Nhạc cười: 

- Đạo hữu sau khi vào Diên Hành Thần Vương, chắc tương lai chúng ta sẽ còn gặp lại. 

Hỗn Độn lão tổ cười: 

- Chuyện tương lai ai dám nói chắc chắn? Nhưng ta cảm thấy ngươi vào Đạo Giới vô cùng nguy hiểm, chưa chắc đã thoát khỏi được luân hồi.

Ngươi hoặc là Chung Nhạc sẽ còn có tiền thế. 

Thất Khiếu Chung Nhạc khựng người, bật cười: 

- Ý ngươi là ta kia sẽ chết trong Đạo Giới, biến thành Hỗn Độn, lập lại luân hồi này? 

Trong Hỗn Độn Hải phía sau Hỗn Độn lão tổ, các sinh vật Hỗn Độn hiện lên gọi hắn.

Hỗn Độn lão tổ từ bỏ một thân đạo hạnh, bước vào trong Hỗn Độn, tiếng vọng ra: 

- Còn phải xem Thái Hoàng có thoát ra được không, nếu không thoát được ra thì ngươi chính là hắn! 

Thân hình hắn chìm vào trong Hỗn Độn, biến thành một sinh vật Hỗn Độn, cùng các sinh vật khác bơi đi. 

Thất Khiếu Chung Nhạc sững người, ngẩng lên nhìn Đạo Giới, lẩm bẩm: 

- Mười năm sao...! Mười năm rất nhanh, mười năm quá nhanh... 

Hắn tiến vào Hỗn Độn, tới tám thế giới mà hắn mở ra trong Hỗn Độn, một Luân Hồi Thánh Vương khác đang du ngoạn giữa các thế giới, tìm mãi không thấy Luân Hồi thánh địa, trong lòng đang chán nản thì đột nhiên thấy lá cờ thiên đạo bay phấp phới, trong lòng kinh hãi: 

- Thiên còn chưa chết sao? 

Hắn lặng lẽ tiến lại, tới khi thấy phía dưới lá cờ thiên đạo thì lại giật mình: 

- Thì ra là hắn! Hắn cũng mệnh tốt thật, có thể sống tới bây giờ! 

Hắn đột nhiên lại thấy một vùng tinh hà bao la, trong tinh hà có một vị thần ma vô cùng cường đại, lại thêm một lần chấn kinh. 

Nơi Luân Hồi Thánh Vương đi qua càng nhiều thì càng thêm chấn kinh.

Hắn nhìn thấy rất nhiều thần ma chiến tử trong phản loạn, lúc này lại xuất hiện ở đây, hơn nữa còn sống tốt. 

- Lạ thật...! nguy rồi! Ta biết rồi! 

Luân Hồi Thánh Vương sắc mặt hoang mang, kêu lên thất thanh: 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!