Chương 16: Nắm tay cô

Dịch: Anh Đào.

Trước hôn lễ của Diệp Tây Tồn một ngày, Thời Miểu đi tìm chủ nhiệm xin nghỉ. Bởi vì phẫu thuật công ích gần đây, cộng thêm đánh giá năng lực cấp ba, trong khoa vô cùng bận rộn, chưa chắc đã có thể xin nghỉ được.

Cửa văn phòng chủ nhiệm hé mở, cô gõ cửa đi vào.

Cố Xương Thân đang nghe điện thoại, một tay chỉ vào ghế bên cạnh.

Ông cười ôn hòa nói với điện thoại: "Ông cứ yên tâm. Được, được, ông chú ý sức khỏe nhé."

Thời Miểu nhìn chủ nhiệm, hiếm khi thấy thầy cười.

Cúp điện thoại Cố Xương Thân dặn dò cô, nếu như người nhà ông cụ Giang đến hỏi thăm bệnh tình, cứ nói nếu như người nhà cứ tiếp tục như vậy, cơ thể không mấy lạc quan, cố gắng dỗ chút, bảo người nhà để cho ông cụ bình tĩnh.

Dự án phẫu thuật công ích "Đồng tâm hợp lực" được tài trợ bởi quỹ từ thiện nhà ông cụ Giang, vậy nên Thời Miểu có ấn tượng với chuyện trong nhà ông cụ. Cuộc hôn nhân ba mươi năm trước của con gái vẫn không như ý, bây giờ lại lo lắng đến chuyện hôn nhân đại sự của cháu ngoại.

Cô nhớ lời dặn của chủ nhiệm: "Vâng ạ."

"Cháu ngoại ông cụ gần đây lại chọc tức ông ấy ạ?" Cô hỏi thêm một câu.

Cố Xương Thân: "Gần đây có tức không thì không rõ, chuyện của nhà người ta cũng không tiện hỏi nhiều. Lỡ như ngày nào đó cháu ngoại ông cụ đến khoa chúng ta kiểm tra bệnh tình, nếu như thầy không có ở trong khoa em nói chuyện phải nghệ thuật một chút."

Thời Miểu: "…. Vâng ạ."

Dù sao thì cơ thể ông cụ cũng khá tốt, thân là bác sĩ không thể nào phóng đại bệnh tình của ông cụ được, nhưng cũng không thể nào làm tăng thêm mâu thuẫn trong gia đình nhà bọn họ được.

"Em tìm thầy có việc gì thế?" Bây giờ Cố Xương Thân mới hỏi.

Thời Miểu đi thẳng vào vấn đề: "Chủ nhiệm ngày mai em có thể nào xin nghỉ không ạ, anh em kết hôn."

Cố Xương Thân đang cầm cốc nước lên định uống nước, cốc đến bên miệng lại dừng lại. Anh ruột cô Thời Ôn Lễ bây giờ đang ở nước ngoài bồi dưỡng, không thể nào tổ chức đám cưới vào thời điểm này được.

Ông click chuột vào hệ thống hồ sơ bệnh án, không nhìn cô, uống nước hỏi: "Con trai bố dượng em?"

Thời Miểu: "Vâng ạ."

"Tối nay có thể về rồi." Nói xong câu như vậy Cố Xương Thân bận việc của mình.

Xin nghỉ phép thuận lợi, còn có thể nghỉ trước một tối, Thời Miểu lại không cảm thấy vui như vậy.

Nếu như chủ nhiệm không cho nghỉ phép, hoặc là cô có lý do chính đáng nào đó không tham gia hôn lễ, bởi vì cô đã từng đấu tranh với chính mình, không phải chủ quan không muốn đi mà là cảm thấy có lỗi với lòng tốt Diệp Tây Tồn đối xử với cô mấy năm qua.

Cô thừa nhận, cho dù chuyện thích anh đã là chuyện trôi qua rất lâu, đã mờ nhạt cảnh còn người mất, cũng rất ít khi nhớ lại nhưng sâu thẳm trong đáy lòng vẫn không muốn xuất hiện ở hiện trường đám cưới của anh.

"Cảm ơn chủ nhiệm ạ."

Cô đi ra tiện tay đóng cửa lại.

"Em đóng cửa của thầy làm gì!"

"…." Tính tình ngày nào cũng như vậy.

Thời Miểu lại mở cửa ra.

6 giờ 10 phút tối, Thời Miểu đeo túi rời khỏi khu nội trú.

Lại là một thứ sáu tan làm bình thường có thể nhìn thấy mặt trời lặn, cô không gọi xe cũng không ngồi xe bus, đi bộ về căn nhà thuê.

Đi được nửa đường nhận được chuyển khoản 10 vạn của anh trai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!