Chương 4: (Vô Đề)

Không biết có phải là ban ngày chịu ảnh hưởng của Trang Phi hay không mà ta lại nằm mơ.

Ta đã trở thành thứ nữ của Hầu phủ.

Mẹ là thông phòng không danh không phận.

Cuộc sống của mẹ con bọn ta khó khăn, vì để mẹ sống tốt hơn, việc gì ta cũng làm tốt nhất, cầm kỳ thư họa tinh thông mọi thứ, thậm chí còn áp chế cả đích tỷ.

Nữ tiên sinh khen ta thiên tư thông minh, từng cử chỉ hành động rất có phong phạm của quý nữ.

Đúng lúc Đại công chúa của Quý phi nương nương chọn thư đồng, phụ thân để ta và đích tỷ vào cung, hơn nữa còn ngoại lệ mà nâng mẹ lên làm di nương.

Đích tỷ nhân đạm như cúc, không tranh không giành.

Nàng ta không ngừng khóc lóc kể lể với ta là tam Công chúa bắt nạt nàng ta, nói ta còn nhỏ tuổi, cho dù có chống đối tam Công chúa thì cũng sẽ không bị gì.

"Thứ nữ đê tiện, không phải ngươi thích nhất là trèo lên cao không từ thủ đoạn sao? Tranh làm người đứng đầu trong các cô gái Hầu phủ, khiến cha nâng mẹ ngươi lên thành thị thiếp."

"Nếu ngươi không giúp ta, ta sẽ bẩm báo với cô mẫu Quý phi và Đại công chúa, không để ngươi làm thư đồng của Đại công chúa."

"Chờ ngươi bị đưa ra khỏi cung, cha còn sủng mẹ ngươi nữa sao?"

Đích tỷ hùng hổ dọa người.

Nàng ta không tranh không giành, chuyện gì cũng ép ta ra mặt.

Nếu ta không làm, mẹ ở hậu trạch sẽ sống không tốt.

Tam Công chúa là con gái của Hoàng hậu, Thái tử là anh trai ruột của nàng ta.

Ta mở miệng chống đối tam Công chúa, bị Thái tử trách phạt, quỳ trong mưa đủ ba canh giờ.

Đích tỷ cung kính dịu dàng: "Thái tử điện hạ trách phạt đúng, tiểu muội ăn nói hành động không thỏa đáng, nên bị phạt."

Nàng ta phủi mình sạch sẽ, chỉ để lại một mình ta bị phạt.

Đích tỷ đính hôn rồi, gả cho tam Hoàng tử, con nuôi của cô mẫu Quý phi.

Nàng ta cao cao tại thượng: "Ngươi tự cho rằng bám vào được thất Hoàng tử thì có thể bay lên đầu cành làm phượng hoàng sao?"

"Ngươi là thứ nữ, Tạ Cảnh là thứ tử, các ngươi cũng xứng đôi lắm."

Tạ Cảnh an ủi ta: "Không cần để ý đến nàng ta, ta sẽ che chở cho nàng cả đời."

"Di Nhi, ta sẽ cho nàng những điều tốt nhất."

Mũ phượng khăn choàng vai, ta đã thành Hoàng hậu.Trong mơ, đích tỷ và Lâm Yên giống nhau như đúc.

Không phải nàng ta ưa Tạ Cảnh sao?

Sao Tạ Cảnh lại là thiếu niên lang của nàng ta?

Có vài đáp án dường như vô cùng sống động, nhưng mà điểm mấu chốt thì ta vẫn nghĩ mãi mà không rõ, cần phải kiểm chứng.

Điều duy nhất ta xác định là, ta và Tạ Cảnh chính là một đôi.

Tạ Cảnh vẫn còn ngủ say, ta đưa tay sờ khuôn mặt hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!