Đồng nghiệp còn nói, Chiêm Chiêm buổi chiều hình như định mang trà sữa cho Đàm Vị Cẩn, nhưng chưa kịp nói thêm gì thì đã bị một đồng nghiệp khác gọi đi.
Kỷ Lê cầm cốc nước của mình, hung hăng uống một ngụm.
Lúc nàng mới vào công ty, từng có một khoảng thời gian ngắn tương tác với Chiêm Chiêm. Chiêm Chiêm có lẽ nghe đâu đó rằng Kỷ Lê cũng thích con gái, nên rất nhiệt tình đến làm quen. Chưa đầy ba ngày quen biết, cô ấy đã kể hết cho Kỷ Lê về những nữ đồng và các câu chuyện liên quan mà cô ấy biết.
Tình cảm đến nhanh, tan cũng nhanh. Kỷ Lê không nhớ rõ lắm vì sao tình bạn của họ phai nhạt, chỉ biết đến giờ hai người chỉ còn mối quan hệ "bạn bè thả tim" trên mạng xã hội.
Giờ nghĩ lại về Chiêm Chiêm, trong đầu Kỷ Lê toàn là hình ảnh gương mặt tươi cười rạng rỡ đầy nhiệt tình của cô ấy.
Kéo dài suy nghĩ, buổi chiều nay cô ấy có lẽ cũng sẽ dùng gương mặt ấy để nhiệt tình với Đàm Vị Cẩn.
Kỷ Lê không nhịn được cắn cốc của mình, răng va vào cốc, phát ra tiếng "cạch cạch."
Đồng nghiệp vừa rồi đi vội quá, nếu không Kỷ Lê chắc chắn sẽ nói với cô ấy rằng Đàm Vị Cẩn giờ là bạn gái nàng.
Kỷ Lê nghiến răng đến mức chạm cả vào nướu, đau điếng, nàng mới buông cốc ra.
Sau đó nàng mở ứng dụng cà phê quen thuộc, đổi địa chỉ giao hàng sang công ty Đàm Vị Cẩn, đặt một ly cà phê mà Đàm Vị Cẩn thường uống.
Đơn hàng hoàn tất, Kỷ Lê chụp màn hình gửi cho Đàm Vị Cẩn.
Kỷ Lê: "Đặt cho chị ly cà phê nhé."
Đàm Phôi Phôi: "Được."
Kỷ Lê: "Hôn lão bà cái nào."
Gửi xong câu này, điện thoại từ Đàm Vị Cẩn lập tức gọi tới.
Kỷ Lê trong lòng "ai da" một tiếng, rồi nhấc máy.
"Làm gì thế?" Kỷ Lê nói, giọng đầy ý cười.
Đàm Vị Cẩn: "Em đang làm gì?"
Kỷ Lê: "Đi làm chứ gì."
Đàm Vị Cẩn: "Còn gì nữa?"
Kỷ Lê: "Ở phòng nước trốn việc."
Lúc này giọng Đàm Vị Cẩn rất nhẹ, nhẹ đến mức có thể gọi là "trêu người."
Quả nhiên giây tiếp theo, Đàm Vị Cẩn hỏi: "Vừa nãy gọi chị là gì?"
Kỷ Lê đúng là không đoán sai về cái giọng "trêu người" này.
"Chị đang ở đâu?" Kỷ Lê hỏi.
Đàm Vị Cẩn: "Trong văn phòng chị," rồi nhấn mạnh: "Không có ai."
Kỷ Lê: "Ồ, thế thì tốt, làm việc cho tốt nhé."
Đàm Vị Cẩn phát ra một tiếng, giống "hừ," lại giống "à."
Gần đây chị ấy thích phát âm này lắm.
Ý nghĩa không rõ thì chưa nói, nhưng mà nghe hay thật.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!