Kỷ Lê đi theo sau Đàm Vị Cẩn. Đàm Vị Cẩn bước vào phòng ngủ trước, Kỷ Lê ở phía sau nói: "Em vào được không?"
Đàm Vị Cẩn ừ một tiếng.
Phòng ngủ của Đàm Vị Cẩn rất rộng. Kỷ Lê thoáng nhìn quanh, cuối cùng dừng mắt ở Đàm Vị Cẩn đang đứng trước tủ quần áo.
Rồi nàng nhìn Đàm Vị Cẩn cởi áo khoác.
Rồi nhìn Đàm Vị Cẩn cởi áo trong.
Kỷ Lê chậm rãi dời mắt đi. Trong cái chậm rãi này, dư quang nàng thấy Đàm Vị Cẩn đưa tay ra sau nắm nội y.
Trong đầu Kỷ Lê hiện lên hình ảnh phóng đại. Nàng như thấy được ba cái khóa kim loại của nội y dưới ngón tay cái Đàm Vị Cẩn, từng cái từng cái bung ra.
Trong không khí tĩnh lặng, Kỷ Lê nghe thấy tiếng nuốt nước bọt cực nhỏ của mình.
Nàng tự nhủ trong lòng rằng chuyện này bình thường thôi, chẳng có gì đâu mà nghĩ, thì dư quang thấy Đàm Vị Cẩn quay đầu lại.
Kỷ Lê hơi mất tự nhiên. Nàng cảm nhận được Đàm Vị Cẩn quay đầu, nhưng vẫn theo đó nhìn sang.
Ánh mắt hai người chạm nhau.
Nội y của Đàm Vị Cẩn muốn cởi mà chưa cởi hẳn, treo lơ lửng trên người, một bên dây vai trượt xuống, tay cô đè trước ngực, làm động tác che chắn đơn giản.
Kỷ Lê chớp mắt, nhìn như tự nhiên nhưng thực ra vội vã dời mắt đi.
Lần này Kỷ Lê ngay cả dư quang cũng không dám để lại cho Đàm Vị Cẩn.
Bên kia sột soạt một lúc, rồi lên tiếng.
Đàm Vị Cẩn: "Em ở với chị đến bao giờ?"
Kỷ Lê chưa nghĩ xong câu hỏi này, Đàm Vị Cẩn lại nói: "Ngủ cùng chị luôn không?"
Kỷ Lê không suy nghĩ nhiều: "Cũng không phải không được."
Đàm Vị Cẩn đã thay xong áo ngủ, là bộ lần trước cô cho Kỷ Lê mặc. Tóc cũng xõa xuống, tay cầm dây buộc tóc kéo nhẹ, một nửa tóc ở sau lưng, một nửa trước ngực.
Lúc này là Đàm Vị Cẩn mộc mạc sau khi rửa mặt. Vì mệt mỏi, khóe mắt có chút uể oải, nhưng vẫn không giấu được vài phần thần thái.
Thần thái gì nhỉ, thần thái ngày đầu gặp gỡ.
Hay là một trạng thái.
Giờ khắc này dành riêng cho đại mỹ nhân của đêm tối.
Đại mỹ nhân, ha ha ha ha.
"Vậy chị nằm trước đi, em xuống thay áo ngủ rồi lên," Kỷ Lê lùi về phía cửa: "Được không?"
Đàm Vị Cẩn nói: "Bao lâu cũng đợi em."
Nói xong, hai người cùng cười.
Kỷ Lê: "Xem ra chị cũng không nghiêm trọng lắm."
Còn rảnh rỗi trêu nàng ở đây.
Đàm Vị Cẩn: "Đi đi, mật mã cửa là 36985."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!