Chương 22: (Vô Đề)

"Hắc."

Mở cửa ra, Kỷ Lê nở một nụ cười thật vui vẻ với Đàm Vị Cẩn đứng ngoài cửa.

Đàm Vị Cẩn nói: "Chào buổi tối."

Kỷ Lê cũng đáp: "Chào buổi tối."

Đàm Vị Cẩn giơ tay lên, lúc này Kỷ Lê mới để ý cô cầm một xâu dâu tây đường hồ lô.

Kỷ Lê "à" một tiếng: "Xong rồi."

Không khí tràn ngập mùi bạc hà từ miệng Kỷ Lê vừa đánh răng xong.

Đàm Vị Cẩn cũng nói: "Xong rồi."

Kỷ Lê nhận lấy từ tay Đàm Vị Cẩn: "Xong rồi cũng muốn ăn, cảm ơn chị nhé."

Đàm Vị Cẩn đưa tay véo má Kỷ Lê một cái: "Ngủ ngon."

Kỷ Lê: "Ngủ ngon."

Nói là đến chúc ngủ ngon, quả thật chỉ đến chúc ngủ ngon thôi.

Kỷ Lê thầm nghĩ muốn ở lại với Đàm Vị Cẩn thêm chút nữa, vào nhà uống cốc nước hay đứng ở cửa trò chuyện vài câu cũng được mà.

Tối nay đồ ăn ngon không? Phim hay không? Hai người bạn hôm nay là ai vậy?

Nhưng Đàm Vị Cẩn cứ thế đi luôn, chẳng quay đầu lại.

Thế thì Kỷ Lê cũng không quay đầu, nàng lùi vào trong rồi đóng cửa, khóa lại.

Sau đó nàng "rắc" một tiếng, cắn hơn nửa quả dâu tây.

Oa, chua ngọt ngon ghê, cũng khá là thích.

Thôi ngủ vậy.

Với người trẻ bây giờ, nếu sáng hôm sau không có việc gì thì tối hôm trước rất khó không thức khuya.

Kỷ Lê cũng chẳng biết mình mò mẫm cái gì, rõ ràng chỉ lướt vài cái Weibo, xem mấy trạng thái, coi chút video, vậy mà đã hai ba giờ sáng.

Sáng hôm sau, nàng bị điện thoại từ lãnh đạo đánh thức, hỏi nàng có thể đến sớm chút không, một đồng nghiệp ở xa chưa về, giờ đang thiếu người.

Ngắt máy, Kỷ Lê lăn qua lăn lại trên giường, rồi trả lời tin "Chào buổi sáng" mà Đàm Vị Cẩn gửi lúc hơn 8 giờ.

Đàm Vị Cẩn hỏi: Giờ mới dậy hả em?

Kỷ Lê lười gõ chữ, nhấn giọng nói trả lời: "Vâng."

Đàm Vị Cẩn hỏi: Mấy giờ ngủ?

Kỷ Lê nói: "Ba giờ gì đó, không rõ nữa."

Kỷ Lê cũng hỏi: "Không phải cuối tuần sao? Chị dậy sớm vậy làm gì?"

Đàm Vị Cẩn: Thói quen thôi.

Kỷ Lê tỉnh táo hơn chút, bắt đầu gõ: Chị dậy sớm thế, đang làm gì vậy?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!