Chương 30: (Vô Đề)

"Phòng làm việc hoạt hình Nguyệt Ảnh được thành lập hai năm trước." Phương Thanh nói,

"Thực ra cũng không có đăng kí chính thức, chỉ là sở thích của mấy sinh viên, tự thành lập nhóm. Ở trong giới cũng có chút danh tiếng."

Trong phòng họp, các cảnh sát cúi đầu ghi chép.

"Theo lời ba kẻ tình nghi, thành viên chủ chốt của bọn họ là năm người.

"Phương Thanh chậm rãi nói. Một cảnh sát khác nói:"Chúng tôi cũng

đã cơ bản hỏi thăm được hoàn cảnh của năm người, đều là sinh viên đại

Học Nam Hoa, Tưởng Học Nhiễm và nạn nhân nữ Dung Hiểu Phong đều tốt

nghiệp năm ngoái, công tác gần một năm. Hứa Sênh, Văn Hiểu Hoa và nạn

nhân nam Lục Quý đều là năm nay tốt nghiệp. Điều kiện kinh tế trong nhà

bình thường, không đủ để cho bọn họ tiếp tục sự nghiệp cosplay sau khi

tốt nghiệp. Phòng làm việc này cũng sắp giải tán."

"Vụ án lần này có thể có liên quan đến việc bọn họ phải giải tán không?

"Một cảnh sát nữ hỏi. Người cảnh sát nói:"Tôi thấy không có

khả năng. Rất nhiều người khi học đại học đều có chút sở thích, sau khi

tốt nghiệp đều từ bỏ vì hiện thực, gia nhập xã hội. Không thể bởi vì

chuyện này mà giết người đâu. Lúc học đại học tôi còn chơi cho ban nhạc

đấy. Hiện tại ngay cả khúc đơn giản nhất cũng không đàn được."

Cảnh sát khác nở nụ cười, trêu ghẹo nói: "Lão Trương, không thể tin được anh còn từng có ước mơ như vậy."

"Đúng vậy, còn mạnh mẽ hơn chúng tôi rất nhiều."

Phương Thanh cười nói: "Ở thời đại hiện nay, việc mất đi ước mơ cũng là chuyện thường gặp.

"Lời này khiến mọi người im lặng, ngay cả An Nham luôn cúi đầu cũng phải ngẩng đầu lên liếc anh ta. Một cảnh sát già cảm thán:"Bọn họ đều

là những đứa trẻ, khi học đại học theo đuổi đam mê và ước mơ, ai nghĩ

rằng lại phải bồi thường bằng tính mạng?"

Phương Thanh nói:

"Vụ án đã qua tám tiếng, kết quả bước đầu điều tra là: Năm người đều không có công việc ổn định, sinh viên bình thường, gia cảnh bình thường, không có khoản thu mờ ám. Không có động cơ giết người rõ ràng. Không có bằng chứng ngoại phạm. Cho dù là người chết hay người sống, trong móng tay đều không có gì. Ngoài ra, chúng tôi từng trao đổi với bọn họ thì được biết chìa khóa phòng làm việc cũng không giao cho người khác. Không có khả năng người ngoài đánh chìa khóa xâm nhập."

Tất cả mọi người im lặng. Một vụ án nhìn thì đơn giản, nhưng lại lâm vào cục diện bế tắc khi điều tra.

"Còn cần điều tra thêm.

"Phương Thanh nói. Tất cả mọi người gật đầu."Nhưng có thể khẳng định ba người bọn họ có bí mật che giấu chúng ta.

"Phương Thanh nói. Mọi người đều đồng ý với điều này. Một cảnh sát nói:"Nếu nhiệt tình với

cosplay như vậy, một thời gian trước đó lại đột nhiên ném hết tất cả ảnh kỉ niệm trong phòng làm việc, thực sự không thích hợp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!