-Mẹ cứ đồng ý với người ta đi ạ. Con bằng lòng mà mẹ, miễn sau họ đón nhận con về bằng tình yêu thương, và con có tiền để lo cho mẹ phần đời còn lại được đủ đầy thì đối với con đó là một niềm vui rất lớn rồi mẹ ạ!
…
Trên Huyện
Bà Lệ đang cầm cây chổi trong tay quét qua cái thềm ba, thấy bóng bà chủ đi ra, bà Lệ liền đi tới
-Hôm nay cô Tâm dậy sớm thế? Để tôi vào trong pha cho chị cốc nước nha.
Bà Tâm dừng lại nhìn bà Lệ rồi thở dài.
-Thôi khỏi dì cứ làm công việc của dì đi. À mà dì Lệ nè bữa dì về quê có tìm được ai chưa hả dì?
Bà Lệ nghe bà Tâm hỏi. Liền trả lời ngay.
-À nay cô hỏi tôi mới nhớ, ở gần nhà tôi ở quê có một đứa tuổi Thìn, con nhỏ năm nay 20 tuổi hiền lành lễ phép và có hiếu lắm, chỉ là gia đình có một mẹ, một con nên hơi nghèo đó cô Tâm.
Bà Tâm nghe vậy hai mắt liền sáng rực , lòng bà vui mừng vì đã tìm được người tuổi Thìn để hợp mệnh thằng con trai phá gia chi tử của bà rồi.
-Cái chuyện giàu hay nghèo không cần quan trọng, chỉ cần nó hiền lành lễ phép nghe lời là được, chuyện gì không biết về đây tôi dạy sao? Nhưng mà phải chắc là tuổi Thìn nha dì?
-Nó tuổi thìn chắc chắn mà, cô yên tâm đi... Con nhỏ này ngoan lắm, cô mà gặp là cô ưng nó liền?
-Vậy thì còn gì bằng. Mà người ta có đòi tiền lễ không dì?
-Dân quê họ không có đòi hỏi đâu cô Tâm. Họ chỉ cần con họ được sống tốt thôi ạ!
-Được vậy thì còn gì bằng. Thôi để tôi lo 15 triệu tiền cưới rồi cuối cuối tuần này tôi với dì sắp xếp đi về đó một chuyến để mà coi họ trả lời thế nào nha dì?
-Dạ cô Tâm cứ lên lịch. Khi nào cô đi được thì tôi dẫn cô đi.
Bà Tâm và bà Lệ đang nói chuyện thì từ trong nhà Hoàng Vinh bước, với bộ thể thao trong người và dáng vẻ vẫn còn ngáy ngủ, anh nhìn mẹ nói
-Mẹ nói gì mà nói lắm thế? Để cho dì Lệ vào trong dọn bữa sáng lên đi mẹ? Sáng nay con còn có hẹn với đám bạn con đó?
Bà Tâm nhìn thằng con trai mình, lớn cái đầu rồi nhưng vẫn ăn chơi lêu lõng, hôm nay lại còn muốn đi sớm nên bà có chút không hài lòng
-Mày thì cứ suốt ngày long bong ngoài đường. Công việc trong nhà lại chẳng nhúng tay. Cứ thế này đến lúc tao với ba mày nhắm mắt, cái gia sản này sẽ bay luôn quá Vinh?
Hoàng Vinh nghe mẹ nói anh lại thấy bực mình. Mới sáng ra đã nghe cằn nhằn anh muốn điết cả lỗ tai
-Mẹ cứ nói đi nói lại cái câu này mãi không biết ngán à? Ba mẹ còn trẻ chán chẳng c.h.ế. t sớm đâu mà lo.
-Cái thằng này... Thôi thôi mày lấy vợ đi cho mẹ nhờ?
-Trời. Mẹ mẹ nghĩ sao thời này lại bắt con lấy vợ sớm hả? Con còn muốn chơi mẹ ơi.
Từ trong nhà ông Tùng nghe tiếng cãi nhau liều bước ra, mới sáng đã nghe bà vợ mình và thằng con trai cãi nhau inh ỏi ông thiệt là bực mình
. Ông nhìn dì Lệ lên tiếng trước
-Thôi dì vào trong dọn thức ăn sáng đi, tôi ăn xong còn qua xưởng giấy.
-Dạ cậu
Rồi ông Tùng lại nhìn sang vợ con mình gắt lên
-Bà với thằng Vinh ngày nào không gây là ngày đó ăn cơm không ngon à? Cái nhà có mấy người mà cứ như cái chợ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!