Chương 13: (Vô Đề)

Hạnh nghe giọng bà Tâm liền giật mình ngước lên. Trông thấy bà trong tình cảnh này mặt cô càng thêm tái. Hạnh lấp bấp. Tay chân run rẩy kể lại sự tình hy vọng bà Tâm sẽ thông cảm giúp cô.

-Dạ... mẹ.. con... con…

Hạnh run nên lời nói chẳng suông được. Còn bà Tâm thì sốt ruột nên không chờ đợi nỗi mà liền quát lên

-Con con cái gì hả? Sao người ta không trả cho mày đúng không? Bởi tao nói mà là cái thứ ăn hại chẳng có sai mà

-Dạ không phải đâu mẹ? Người ta lần này trả con đàng hoàng lắm mẹ ạ…

-Vậy thì tiền đâu rồi hả?

-Dạ... Dạ tiền con con.. Mẹ ơi xin mẹ tha lỗi cho con. Con đi về bị cướp hết rồi mẹ à?

Nghe Hạnh trả lời. Bà Tâm không khỏi bị shốc. Trống n.g.ự. c bà đập liên hồi. Bà gào lên

-Trời ơi mày g.i.ế. c tao rồi Hạnh ơi. Trời ơi là trời..

-Mẹ... con xin lỗi mẹ!

-Đồ cái thứ hãm tài…?

Vừa nói bà Tâm vừa đưa tay ghì đầu Hạnh xuống dù cho Hạnh có liên tục van xin nhưng bà Tâm vẫn không xi nhê gì cả mà càng liên tục chửi rủa

-Cái thứ vô dụng, mày là con rắn độc mày bước vào nhà tao để báo hại gia đình tao. Trời ơi… từ nay.. Từ nay không có dâu con gì hết. Tao coi mày là con osin, mà làm osin cho nhà tao để trả hết số tiền 15triệu và số tiền hụi này. Có c.h.ế. t mày cũng đừng mong bước ra khỏi nhà tao nghe chưa?

Hạnh bị bà Tâm đánh, cô đau lắm nhưng không dám phản kháng chỉ luôn miệng cầu xin bà. Còn Quân thấy Hạnh bị vậy anh không nhịn được liền nhanh chân đi tới xô mạnh bà Tâm ra, anh đưa tay kéo Hạnh về phía mình rồi lia mắt nhìn sang bà Tâm. Anh lạnh giọng lên tiếng

-Bà dừng lại nghe chưa? Bà ác vừa thôi. Số tiền đó cô ấy bị mất chứ có phải Hạnh gian dối gì đâu mà bà đối xử như thế. Người ta té xe xém chút là mất mạng mà bà còn tiếc tiền là sao? Bà coi lại bà có xứng đáng là mẹ chồng của Hạnh không hả?

Bà Tâm bị xô bất ngờ nên chao đảo một lúc mới gượng đứng lên. Bà nhìn Minh Quân thốt ra mấy câu tục tĩu

-Mày là ai mà nói vậy hả? Nói chuyện sao mà nghe mắc cười. Tiền không tiếc thì tiếc con c*c gì hả mày?

Hạnh nghe hai bên đôi co, lại đang giữa đường. Cô sợ người ta nhìn thấy lại đánh giá không hay nên liền nhìn Quân. Cô nói

-Anh Quân thôi đi anh?

Quân thở hắt ra, nhìn Hạnh lớn giọng bức xúc

-Em đó chuyện gì cũng nhịn. Họ ăn h.i.ế. p đó?

-Em…!

Bà Tâm đứng nhìn một màn trước mặt. Thật là gai mắt. Bà liền chắp tay ra sau đích đi một quan sát Hạnh và Quân rồi nói

-Cha... có trai bênh dữ hen. Nói hai đứa bây có tư tình gì đúng không?

Sợ mẹ chồng hiểu lầm nên Hạnh liền đứng giữa giải thích

-Dạ không phải đâu mẹ? Anh Quân đây là bạn ở gần nhà con ở quê. Anh ấy lên đây nuôi ba anh bệnh nên tình cờ bọn con gặp nhau thôi mẹ?

Bà Tâm nghe nói vậy nhưng vẫn một mực không tin liền bĩu môi rõ dài

-Bạn, bạn mà nhìn mày nó đau lòng dữ hen!

Minh Quân đứng ngoài, mấy lời bà Tâm nói anh lại nhịn không được liền tức tốc trả lời ngay

-Rồi sao? Bà đang suy nghĩ cái gì nữa hả? Con dâu mình ngã xe xém c.h.ế. t thế mà không hỏi han còn hành hạ cô ấy. Thiệt là bà là cái đồ mẹ chồng ác nhơn quá mà?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!