Chương 3: Quá khứ của cô

Máy bay chịu ảnh hưởng của đợt khí lưu, không ngừng rung lắc, Lâm Mộc ngủ không sâu, trong lúc nửa tỉnh nửa mê lại nằm mơ, mơ thấy quãng thời gian tuổi trẻ của cô.

Bạn trai thẳng tiến sang Đức du học, cô nước mắt lưng tròng nhìn anh đi vào cửa kiểm tra an ninh; cuối cùng anh cũng về nước, cầu hôn với cô, cô bắt đầu lên kế hoạch tu sửa lại căn nhà kiểu Tây; cô đột nhiên nổi hứng, đề nghị cả nhà cùng nhau đi du lịch một chuyến, cha mẹ đồng ý, anh cũng đồng ý; anh ân cần đề nghị để anh lái xe, cô lại xung phong ngồi vào vị trí cầm lái.

Tỉnh giấc khỏi cơn mơ, cảnh vật bên ngoài cửa sổ dường như nhập làm một với cảnh đẹp trong mơ, mây trôi bồng bềnh, ánh sáng bao quanh, tia nắng vàng ấm áp rơi xuống mu bàn tay, những ngón tay lạnh lẽo ấm dần lên. Máy bay đã tiến vào không phận của Đức, cô vẫn mơ màng cho rằng mình đang còn lái xe trên đường núi.

Lâm Mộc lấy đồ dùng vệ sinh ra khỏi túi, ngẩng đầu lên thấy Tiêu Hoài đang tập trung nhìn vào máy tính, trên màn hình đủ loại số liệu xanh xanh đỏ đỏ, những đường uốn khúc biểu thị cho xu hướng thị trường.

Dường như suốt mười mấy tiếng qua anh đều trong trại thái làm việc, ngoài tối hôm qua bỏ ra hơn một tiếng đồng hồ để nói chuyện với cô ra thì không hề ngủ nghỉ.

Cô rón rén đứng lên đi rửa mặt, tránh làm phiền đến anh.

Một lát sau Lâm Mộc trở lại chỗ ngồi, Tiêu Hoài vẫn đang làm việc, không hề chú ý đến việc cô đã từng rời khỏi chỗ.

Không biết qua bao lâu, máy bay đã đến Bavaria, bắt đầu giảm độ cao. Tiêu Hoài đã hoàn thành việc phân tích một mớ số liệu phức tạp, tắt máy tính.

Khi Tiêu Hoài đưa mắt nhìn sang, Lâm Mộc lập tức nhắm mắt lại.

Anh nhanh nhạy phát hiện ra động tác nhỏ của cô. Không chỉ có thế, anh còn để ý thấy vẻ ngoài của cô có chút thay đổi.

Mái tóc dài chấm lưng đã được chải lại, để lộ vầng trán và đôi hoa tai ngọc trai, cô đã trang điểm lại, gương mặt thanh tú, thần thái điềm tĩnh đoan trang.

Tiêu Hoài lẳng lặng quan sát Lâm Mộc, hàng mi dày của cô khẽ động, bỗng nhiên mở mắt.

Anh lên tiếng trước khi cô kịp mở miệng: "Chuẩn bị hạ cánh rồi, cài dây an toàn lại đi."

Lâm Mộc cúi đầu nhìn, đúng là cô quên cài dây an toàn rồi. Khó trách cứ cảm thấy anh đang nhìn chằm chằm vào mình, thì ra tại bản thân sơ ý.

Cô nhỏ giọng nói cảm ơn, lập tức làm theo, ngẩng đầu lên thấy một anh chàng da trắng ngang qua lối đi, vẻ mặt có vẻ đau đớn.

Anh chàng da trắng đi đến hàng cuối, khi cúi xuống ngồi vào chỗ thì cơ thể không ngừng run rẩy.

Quan sát anh ta vài giây, Lâm Mộc tháo dây an toàn đứng dậy.

Cô chạy đến trao đổi với anh chàng kia. Đối phương nói không thành câu, chỉ mải lắc đầu, đột nhiên mất kiểm soát mà đập đầu vào lưng ghế trước mặt.

Sự việc xảy ra quá đột ngột, nữ hành khách nhát gan chợt hét lên, hành khách ngồi hai bên cũng sợ hãi né sang một bên, không khí trong khoang hạng nhất bỗng trở nên hỗn loạn.

Lâm Mộc dùng hết sức mình giữ lấy đầu anh chàng kia, ngăn không cho anh ta tiếp tục tự tổn thương mình. Không ngờ anh ta nghiêng mặt qua, há miệng cắn lên cổ tay trái của cô, sợi lắc tay thủy tinh màu tím liền bị đứt.

Mắt thấy hàm răng trắng của anh ta chuẩn bị cắn xuống da cô, giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, một cánh tay thon dài có lực kịp thời giữ chặt lấy cổ anh ta.

Lâm Mộc sửng sốt, ánh mắt di chuyển từ cánh tay này nhìn lên, dừng lại trên chiếc măng sét bằng đá quý sáng bóng.

Là Tiêu Hoài.

Lâm Mộc mỉm cười, chưa kịp lên tiếng, Tiêu Hoài đã đưa bàn tay còn lại bắt lấy cổ tay trái của cô đưa ra ngoài, giải cứu nó khỏi nguy hiểm.

Cảm giác gồ ghề giữa lòng bàn tay khiến Tiêu Hoài Nghĩ cô đã bị thương nghiêm trọng, nhưng anh lại không thấy miệng vết thương, chỉ thấy một vết sẹo rất bắt mắt.

Vết sẹo vòng ngang qua cổ tay trái, mảnh mà sâu, chắc chắn không thể là vết thương do tai nạn tạo thành.

Tiêu Hoài sững sờ.

Lâm Mộc không để ý đến sắc mặt của Tiêu Hoài, cổ tay của cô bị anh nắm lấy, cô vội dùng tay phải giữ chặt gáy của anh chàng da trắng.

Toàn thân anh ta co giật, càng lúc càng kịch liệt, cả người đều run rẩy, dịch nôn màu vàng từ miệng phun ra, tất cả bắn hết lên áo khoác của cô.

Cô không nhíu mày lấy một cái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!