Đang mê man trong đêm, Bảo Khâm chợt tỉnh giấc.
Bảo Khâm trước giờ ngủ không sâu. Khi còn ở quân doanh nàng thường xuyên
ngủ trong tình trạng áo giáp không kịp trút, vũ khí gác bên người. Đến
khi vào hành cung thì đã khá hơn, tốt xấu cũng ngủ đến khi trời sáng,
chuyện nửa đêm tỉnh giấc đã ít hơn trước.
Nước Tần tiết trời lạnh hơn nước Trịnh, tuy mới qua Trung Thu nhưng buổi tối đã bắt đầu có gió thổi xào xạc, phát ra đủ loại âm thanh. Bảo Khâm dựng tai lắng nghe, ngoài tiếng gió thổi lá cây, trong sân dường như còn có
tiếng bước chân khe khẽ.
Giày đế mềm, chân bước nhẹ nhàng như con mèo
trong đêm.
Bảo Khâm chợt tỉnh hoàn toàn, nàng xuống giường cầm lấy giá nến trong tay,
nhẹ chân bước về phía cửa. Nàng quen ở một mình, không giữ lại ai trong
phòng. Đến Thanh Nhã cũng nằm ở phòng bên cạnh nên cả căn phòng rộng rãi chỉ có mỗi nàng.
Là ai được nhỉ? Bảo Khâm suy nghĩ, là a hoàn Lý Kha Minh sắp xếp ở lại hay là thám tử huynh đệ nhà họ Tần cử đến thám thính? Ngoài hai phương án
này, nàng không nghĩ còn ai có hứng thú với mình.
Người bên ngoài bước đến cửa phòng thì chợt dừng lại, yên lặng đứng ngoài,
cũng không biết là đang đợi chờ gì. Bảo Khâm không hoảng loạn, thiên
binh vạn mã nàng đều không sợ, huống chi là một người ở ngoài cửa. Tuy
bây giờ nàng mất hết võ công nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, thân thủ vẫn
nhanh nhẹn như trước, chỉ chờ người kia tiến vào…
Nàng đang suy nghĩ xem nên ra tay thế nào, người ngoài cửa đã lên tiếng,
giọng nói rất nhỏ, nhưng ấm áp và kiên định. Thanh âm dịu dàng quen
thuộc, ấm áp như ngọc: Bảo Khâm, là huynh.
Đại sư huynh!
Đầu tiên Bảo Khâm ngây người, mãi đến khi nghe thấy tiếng cười mát lạnh của sư huynh, nàng mới kịp phản ứng lại, mau chóng ném giá nến trong tay đi mở cửa, xông về phía người bên ngoài.
Bảo Khâm sinh non nên cơ thể không khoẻ mạnh.
Ni cô nói nàng không đủ dương khí, sợ khó nuôi nên phải cải nam trang. Vì vậy trong phủ Tướng quân có một đại thiếu gia ngày ngày không rời bát thuốc.
Khi nàng năm tuổi thì
mẫu thân qua đời, phụ thân dẫn nàng lên núi Thanh Lương làm đồ đệ của
Hàn Thạch lão nhân và trở thành đồ đệ cuối cùng của ông ấy.
Hàn Thạch lão nhân có tất cả ba đệ tử, nhị sư huynh Lâm Túc lão luyện thành thục, nói năng hành động còn nghiêm túc hơn cả sư phụ nàng, Bảo Khâm
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!