Chương 38: (Vô Đề)

Thương thế của Tần Liệt nghiêm trọng hơn Bảo Khâm nhiều. Mũi tên xuyên qua cánh tay hắn, chảy rất nhiều máu, sau đó hắn còn ngoan cố vật lộn với quân địch nên càng thêm mất sức. Đợi Bảo Khâm băng bó xong, Tần Liệt đã tựa vào người nàng ngủ mất.

Lâm Túc vẫn ngồi im nhìn hai người họ, lúc này đột nhiên lạnh lùng cất tiếng:

"A Bảo, muội thành thân bao giờ thế?"

Bảo Khâm sợ làm Tần Liệt tỉnh giấc, giữ nguyên tư thế không động đậy, khẽ trả lời:

"Muội mới thành thân thôi."

Thấy Lâm Túc có vẻ nghi ngờ, nàng mới ý thức được những chuyện xảy ra vài năm gần đây hắn hoàn toàn không hay biết gì, liền đem toàn bộ những chuyện đã xảy ra nói hết cho hắn nghe, sau đó cười bảo:

"Muội cũng chỉ đoán mò huynh ở trên đảo, ai ngờ may mắn thật!"

Lâm Túc dường như không muốn nhắc đến những chuyện xảy ra vài năm này, chỉ thuận miệng hỏi vài câu, sau đó đổi chủ đề.

Hai người nói một lúc, hắn đột nhiên hỏi:

"Đại sư huynh có liên lạc với muội không?"

Tần Liệt lật người, gối lên đùi Bảo Khâm, tìm một vị trí thoải mái nhất nằm ngủ.

Nàng vỗ nhẹ vào lưng hắn, dịu dàng như đang dỗ trẻ con, thấy hơi thở của hắn cuối cùng cũng ổn định mới lên tiếng trả lời:

"Đại sư huynh từng đến nước Tần. Bọn muội gặp nhau một lần."

Tình cảm của Bảo Khâm và Lương Khinh Ngôn, tất cả mọi người trên núi Thanh Lương đều biết. Tuy hai người chưa hề đính ước, nhưng Chung tướng quân đã coi hắn như con rể, chuyện xảy ra sau đó, ai mà đoán trước được?

Dù là Bảo Khâm hay Lương Khinh Ngôn đều là những người lý trí và chín chắn, cho nên mới dễ dàng buông bỏ cho khoảng thời gian đã qua, chỉ có nhị sư huynh Lâm Túc vẫn luôn cố chấp, đã thừa nhận chuyện gì liền làm đến cùng.

Nghe Bảo Khâm nói vậy, Lâm Túc không hỏi nhiều nữa, cúi đầu nhìn Tần Liệt đang hôn mê, ánh mắt phức tạp, không biết trong lòng nghĩ gì.

Ba người bên ngoài sức dài vai rộng, thuyền lướt nhanh như gió, chẳng bao lâu đã lên đến bờ. Lão Thất cất tiếng gọi, sau đó cẩn thận ôm Ngũ Cân xuống thuyền, Vân Sơ vào trong cõng Lâm Túc, còn Vân Hựu lạnh lùng lôi cổ Hạ Lam Hi.

Trên bờ không có xe ngựa, đoàn người tạm thời cuốc bộ, tốc độ chậm vô cùng. Đi một lúc họ thấy xa xa có một đội binh mã đang tiến về phía này. Ban đầu, ai ai cũng lo lắng, đợi đến gần mới biết hóa ra Liên Tử dẫn người đến tiếp ứng.

Lão Thất vui sướng vô cùng, không ngừng gọi tên Liên Tử từ xa. Liên Tử hung hăng lườm hắn, tức giận mắng:

"Đại ca… huynh cút đi, có đại ca nào như huynh không, bỏ lại muội muội một mình không quan tâm, đi mấy tháng liền không tin tức. Huynh còn dám trở về sao?"

Lão Thất không có tức giận chút nào, làm lơ để mặc nàng mắng. Đợi Liên Tử mắng cho thoải mái mới cười hì hì xin tha thứ:

"Liên Tử, muội đừng tức giận nữa, là đại ca không tốt, muội muốn đánh muốn mắng, chúng ta để về nhà nói sau. Ngũ Cân đại ca của muội bị trọng thương, phía sau còn có truy binh, chúng ta mau vào trấn mời đại phu rồi nói tiếp."

Liên Tử và Ngũ Cân tình cảm rất tốt, vừa nghe tin hắn bị thương, nàng liền khẩn trương, vội vã chạy ra bảo Lão Thất ôm người lên xe ngựa. Vân Sơ cõng Lâm Túc lên theo. Bảo Khâm và Tần Liệt ngồi một chiếc xe khác.

Trận nổ lớn trên đảo vô danh không chỉ san bằng kho hàng, mà ngay đến Liên Tử ở tít huyện Quảng Bình cũng nghe thấy tiếng nên mới chạy vội đến đây tiếp ứng.

Cả đoàn người thúc ngựa đi đến huyện Quảng BÌnh, dọc đường không uống một giọt nước, tốc hành cho kịp đến nơi. Lần này họ không dám bao trọn cả nhà trọ nữa, kiếm đại phu kê thuốc rồi đổi xe ngựa và tiếp tục đi về phía trước.

Trời tối, Ngũ Cân cuối cùng cũng tỉnh lại. Hắn mơ màng mở mắt, nhìn thấy khuôn mặt đầy râu của Lão Thất đầu tiên, khó chịu nhíu mày, vẻ mặt đưa đám:

"Lão Thất này! Sao ngươi lại theo ta xuống đây? Không phải ngươi ở bên cạnh phu nhân ư? Ngươi cũng đi theo ta, vậy phu nhân có phải cũng không còn đường sống… Á…"

Lão Thất đập vào đầu hắn một cái, cười hì hì nói với Liên Tử:

"Tên này mệnh lớn, không chết được, nhưng não bị hỏng rồi."

Ngũ Cân cuối cùng cũng chú ý đến Liên Tử, lúc này mới có phản ứng, chớp chớp mắt, dường như không dám tin:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!