Chương 33: (Vô Đề)

Với tính cách của Tần

Liệt, hắn sẽ không khách khí với đám người ở Thanh Hà sơn trang. Có

điều, khi biết nơi họ muốn đến là huyện Quảng Bình, Tần Liệt đột

nhiên nghĩ đến điều gì đó, thái độ cũng không khó chịu như trước

nữa.

Vào trong xe ngựa, khuôn

mặt Tần Liệt như được phủ một lớp băng lạnh lẽo, nhưng đôi tay vẫn

không chịu để yên. Hắn kéo Bảo Khâm ngồi xuống, vòng tay ôm lấy eo

nàng, kéo nàng tựa vào lòng mình. Gần đây hắn rất thích tư thế

này, cảm giác hai người dựa sát vào nhau khiến hắn cảm thấy rất

chân thật, lòng cũng nhẹ đi rất nhiều…

"Sao vậy?" Bảo Khâm ngẩng

đầu lên nhìn Tần Liệt, khẽ nhíu mày. Trong mắt người khác, Tần Liệt

luôn mang vẻ mặt lầm lì, lạnh lùng xa cách, không chút biểu cảm nào.

Nhưng Bảo Khâm lại nhìn thấu được tâm trạng của hắn, vui vẻ, tức

giận, bực bội, thậm chí là khi có tâm sự.

"Sơn trang Thanh Hà chỉ là

một bang phái giang hồ, nhưng lại thân thiết với quan phủ. Lúc trước

còn nghe nói trong sơn trang có người chế tạo ra "đạn sét", tuy chưa ai

thấy tận mắt, nhưng nghe cái tên này khiến ta liên tưởng tới đại bác

Tịnh Viễn. Huyện Quảng Bình xa xôi hẻo lánh, là nơi không có gì hấp

dẫn người ta, ngoài hòn đảo nhỏ lão tiền bối nhắc đến, ta không

nghĩ họ đến đó có mục đích gì." Tần Liệt chau mày phân tích.

Bảo Khâm nghe xong, ánh

mắt tối sầm, khẽ thở ra: "Vốn nghĩ có thể vài ba câu đuổi nàng ta

đi, nhưng giờ xem ra không những không thể đuổi, mà e còn phải phiền

Tam gia hy sinh nhan sắc dùng mỹ nam kế, nếu không cô nương nhà người ta

cứ ầm ĩ đòi đi theo thì làm thế nào!"

Bộ dạng ghen tuông của

nàng, thật khác với mọi ngày, tuy Tần Liệt biết nàng cố ý nói

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!