Tần Liệt nói câu này vốn
không có ý khác, chẳng qua khi lỡ thốt ra, hắn mới thấy ông lão và Cửu Cân đều
cười trộm, vẻ như đã nhìn thấu cả rồi. Lúc bấy giờ, hắn mới có phản ứng, muốn
lên tiếng giải thích, nhưng lời đến cửa miệng lại nuốt vào trong bụng.
Có lẽ... nói không chừng...
trong đầu hắn lúc này xuất hiện rất nhiều ý niệm liền một lúc, dường như nghĩ
ra cách gì đó, khuôn mặt lúc trước còn căng thẳng giờ đỏ ửng.
Chỉ duy có Bảo Khâm vẫn ngây
người. Nàng tiến lên phía trước, mân mê cái chăn, nhíu mày:
"Hay là, để ta đi bảo bọn họ cho thêm một cái giường nữa."
Cửu Cân vội vàng nói:
"Bảo gia, ngài cứ nghỉ ngơi trước, những việc này để tiểu nhân đi làm." Nói xong,
hắn quay người ra ngoài. Một lúc sau mới thấy quay lại, trên mặt hiện rõ thái
độ bất bình, giận dữ nói:
"Những kẻ này thật quá đáng, chẳng qua chỉ muốn xin thêm cái giường cái chăn mà làm như chúng ta muốn lấy mạng họ không bằng. Không cho thì thôi, lại còn mắng chửi người ta. Nếu không phải là không muốn gây chuyện phiền phức, tiểu nhân đã cho chúng biết thế nào là lễ độ rồi."
Bảo Khâm không muốn làm to
chuyện, liền lên tiếng khuyên giải:
"Không đưa thì thôi vậy, chúng ta vừa mới lên núi, bọn chúng đều đang cảnh giác, không cần thiết phải cãi nhau với chúng làm gì." Nàng không biết rằng, khi Cửu Cân quay người đi, hắn làm mặt hề với
ông lão.
Cửu Cân mặt buồn rười rượi
đáp lại một tiếng, vừa bước ra khỏi cửa vừa than thở não nề. Ông lão cũng cười
khúc khích theo sau, trong phòng tự nhiên chỉ còn lại Bảo Khâm và Tần Liệt.
Trước đây khi còn trong quân Tây Bắc, Bảo Khâm tuy có liều riêng, nhưng khi vào
trận nàng không còn để ý kỹ như thế nữa, có lúc chưa kịp cởi áo giáp đã lăn ra
ngủ rồi, xung quanh có sáu, bảy người là chuyện bình thường. Cho nên, dù hai
người nằm chung một giường, nàng cũng sẽ chẳng cảm thấy có cái gì không ổn ở
đây cả.
Buổi tối, có người mang đồ ăn
đến, chỉ là một ít màn thầu và vài món mặn, nhưng đều nóng sốt, có thể ăn được,
ngoài ra mỗi người còn có một bát canh gừng để trừ khí lạnh. Họ vẫn còn một ít
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!