Nói về Tần Liệt, hắn thúc ngựa thật nhanh nên chỉ mất một hôm là về đến
kinh thành. Tần Liệt tinh thần phấn chấn nhưng lại khiến Thái tử mệt
trời ơi đất hỡi, vừa về kinh là ngủ liền một mạch, suýt nữa khiến Thái
tử phi hoảng sợ.
Vốn dĩ Tần Liệt định đưa Thái tử về kinh xong sẽ quay trở lại nơi cắm trại. Nào ngờ sáng hôm sau đang chuẩn bị đi, hắn lại bị thị vệ phủ Thái tử
ngăn cản.
Thái tử thấy hắn thì gọi to:
"Dù đệ có sốt ruột thế nào cũng không cần phải gấp như thế chứ. Vừa về kinh đã lập tức đi ngay, chẳng lẽ là"một ngày
không gặp tựa ba thu
"? Lão Tam à Lão Tam, không phải ca ca ta xui đệ, nhưng phụ nữ ấy à, chỉ nên dỗ dành, không nên quá bận tâm kẻo làm hỏng chính sự".
Tần Liệt lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt có vẻ không vui, giọng lạnh như băng:
"Lời Thái tử Điện hạ chỉ dạy, thần đệ sẽ khắc ghi trong lòng. Nhưng những chuyện riêng tư này không nhọc người quan tâm. Nương tử của đệ không rộng lượng được như Thái tử phi, trong lòng đệ cũng chỉ có mình nàng nên đương nhiên phải cẩn thận lấy lòng, không chỉ dỗ dành là xong được."
Nói rồi, hắn còn nhắc nhở Thái tử với giọng không mấy tốt đẹp:
"Tuy Thái tử phi hiền hậu rộng lượng nhưng chuyện tình cảm đều phải đến từ hai phía, không ai đối tốt với ai vô điều kiện mãi được. Bây giờ Thái tử điện hạ trái ôm phải ấp, phong lưu vô cùng, sau này đừng có đến tìm thần đệ kể khổ chuyện hậu cung."
Hắn và Thái tử xưa nay thân thiết, có bao giờ xưng hô lạnh nhạt vậy đâu.
Thái tử nghe xong lập tức hiểu ra mình đã chọc vào chỗ không nên chọc
của hắn, bèn cười cười làm hòa:
"Thôi thôi, đệ thương vợ là chuyện của đệ, ta cũng chẳng muốn quan tâm. Đúng rồi…" Hắn xấu hổ đỏ mặt, xua tay
bảo bọn hạ nhân lui xuống, tất cả đều hiểu ý tránh đi, trong phòng chỉ
còn hai hai huynh đệ hắn.
"Chuyện của Nhị nha đầu là ta không tốt." Thái tử ngại ngùng xin lỗi hắn, hạ
giọng, dáng vẻ vừa bất đắc dĩ vửa hối hận:
"Muội ấy quả thật được chiều chuộng đến mức coi trời bằng vung rồi, ta sợ muội ấy trở về sẽ tìm Thái tử phi khóc lóc khiến đại tẩu đệ không vui."
Tần Liệt lạnh lùng nói:
"Nếu huynh muốn đại tẩu vui vẻ, không cần phải lãng phí sức lực gì cả, chỉ cần bớt nạp thiếp đi, ở bên tẩu ấy nhiều một chút là được".
Nói rồi hắn lắc đầu, nhấc chén uống một hơi hết sạch. Hắn và Thái tử thân thiết nên nói chuyện không có gì phải cố kỵ cả.
Thái tử nghe thế có vẻ không tin, sờ đầu nói:
"Đệ còn chưa lấy vợ, đâu hiểu được đạo lý vợ chồng, đừng nói linh tinh. Thái tử phi là người hiền lành…" Hắn càng nói càng nhỏ. Suy nghĩ kỹ, hình như, hình như… lòng nàng thật sự rất khó dò.
Hai huynh đệ không thảo luận thêm về vấn đề này nữa, hôm nay họ còn có
chính sự phải làm. Sứ thần nước Trịnh đã đến dịch quán, đang đợi tiếp
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!