Chương 29: Giang Hàn Du

Sau 3 ngày kể từ nhặt được tiểu đồ đệ, Thẩm Nguyệt Hy nhìn đứa trẻ này trong Mạch Vân dự đoán, y thấy mà rơi máu mũi.

Thẩm Nguyệt Hy: "…" A…

Mạch Vân: "…" Ta có bị trừ khử không?

Mạch Vân lùi lại, Thẩm Nguyệt Hy bình tĩnh nhìn đứa bé đang ngủ trên linh thuyền, y nghe tiếng bước chân nên đứng dậy đi ra.

Thương Cẩn đứng bên ngoài thấy y đi ra, hắn khẽ nói "Ổn chưa?".

Thẩm Nguyệt Hy nói "Ổn rồi, đã ngủ".

Thương Cẩn và Thẩm Nguyệt Hy đi tới khoang thuyền, nhìn sông nhìn nước, 2 người nhìn trời.

Thương Cẩn mở miệng "Về nhà ra sao?".

Y trầm mặc lên tiếng "Họ vẫn sống rất tốt, đệ chỉ bại tiết lộ thân phận cho đệ đệ, đệ ở đó 7 ngày, quay về đây đã 156 năm, rất nhanh".

Thương Cẩn cười khổ "Cố gắng tu luyện, bây giờ đệ có bao nhiêu cái đuôi rồi?".

"8 cái, sau khi đứa nhóc ấy lớn, đệ sẽ bế quan" bạch y tản mạn, thanh phong triều thủy.

Thương Cẩn gật đầu "Ừm, định dạy gì cho nó?".

Y lên tiếng "Phong ấn, trận pháp, bùa chú, kiếm pháp".

Thương Cẩn nói "Ta thấy nhân quả 2 người rất mờ, rốt cuộc là sao vậy? Dịch quỷ nguyên nhân do đệ?".

Thẩm Nguyệt Hy nói "Không phải, đệ chỉ là quay về nên không kịp cản, nhân quả kia rất đậm…! đứa nhóc ấy…! ừm…".

Thương Cẩn nhìn qua người đang ngập ngừng kia, thính tai hơi đỏ lên thì nghi hoặc.

Thẩm Nguyệt Hy nói "Cậu ấy là đạo lữ trong tương lai của đệ…".

Thương Cẩn: "!" Trục xuất ngay mà luôn!!!

Thương Cẩn kích động muốn đá người lập tức, biết vậy đã không bảo A Hy thu rồi!!! Sao dại dột quá vậy Thương Cẩn!

Thẩm Nguyệt Hy nói "Đứa bé ấy trong tương lai sẽ rất khổ, bởi vì đợi rất lâu, nhân quả dính lại nhau rất nhiều".

Y cười khẽ một tiếng "Giang Hàn Du…".

Thương Cẩn thở dài "Đệ cứ giữ bí mật đi, nghiêm khắc chút, đứa bé kia một lòng ôm thù, tốt nhất là cẩn thận".

…………….

100 năm sau.

Thẩm Nguyệt Hy ngừng bế quan, y ra khỏi An Thanh Cư.

Nhìn thiếu niên như ngọc, một thân bạch y đang đứng luyện kiếm, dáng dấp cao lớn và đẹp đẽ, cảm nhận được ánh mắt, đối phương nhìn qua, mày kiếm mắt đào hoa nhìn sang, sau đó chắp tay "Sư tôn".

Thẩm Nguyệt Hy nhìn Giang Hàn Du đã lớn, y gật đầu, nâng bước chân đi xuống, Giang Hàn Du so y cao hơn một chút, y khẽ nói "Trả thù được chưa?".

Giang Hàn Du trầm mặc lắc đầu "Chưa có…" chưa tìm ra.

Thẩm Nguyệt Hy nói "Đi giết Ôn Nam Hướng đi, vi sư gánh cho con".

Giang Hàn Du: "?".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!