Sau khi quay về từ Tần Cửu Phong, Thầm Nguyệt Hy chết lặng ngồi trong phòng, y rũ mi xuống, sờ nhẹ mái tóc của mình, sau đó dùng phép thuật để làm tóc và mắt quay về màu đen, mái tóc cũng trở thành ngắn.
Giống như trước khi xuyên, dáng vẻ thật sự của y.
Thẩm Nguyệt Hy đứng trước gương, dùng huyễn hoá mà ra trang phục, y vuốt nhẹ mái tóc của mình, trước khi xuyên y bị cận, bây giờ thì không bị gì cả, nhưng rất hoài niệm.
Thẩm Nguyệt Hy nghe thấy tiếng gõ cửa, y rũ mi xuống "Vào đi".
Thương Cẩn đi vào nhìn thấy trang phục của y thì hơi ngây người "A Hy mặc gì vậy?".
Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống, y sửa lại cổ áo sơ mi, điềm tĩnh nói "Trời hơi nóng nên mặc vậy, thấy cũng mát".
Thương Cẩn cảm thấy rất mới lạ, nhìn qua đơn giản cơ mà thật sự rất đẹp, nhưng hình như hơi gợi cảm? Với cả đang mùa hè, nhưng ở Tàng Tuyết 4 màu là mùa đông thì sao nóng được chứ.
Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống, trang phục quay về một thân bạch y thanh dật.
Y ngồi xuống ghế, điềm tĩnh rớt trà "Huynh ngồi đi".
Thương Cẩn ngồi xuống, nhận lấy tách trà uống một hớp rồi nói "Gần đến đại hội tỷ võ rồi, đệ định nhận mấy đệ tử?".
Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống nhìn ly trà, cọng trà đứng thẳng ánh mắt đảm mạc hiện lên trên chung trà "2 người, không cần quá nổi bật, Cẩn ca cứ nhận đứng đầu đi".
Thương Cẩn uống thêm hớp trà sau đó để ly trà xuống.
Thẩm Nguyệt Hy uống trà, đến khi cạn hết trà, Thương Cẩn lấy gói trà khác, Thẩm Nguyệt Hy đứng dậy đi pha trà.
2 người ngồi uống trà một hồi.
Thương Cẩn: "…"
Thẩm Nguyệt Hy: "…".
Hai người im lặng uống trà một lúc, Thương Cẩn mới lên tiếng "A Hy, có hứng thút tìm đạo lữ không?".
Thẩm Nguyệt Hy khẽ lên tiếng "Chưa có hứng thú, bao giờ đệ có thể quay về nhà rồi sẽ kết đạo lữ".
Thương Cẩn gật đầu "Cố lên, bây giờ đệ đạt tới cảnh giới nào rồi".
Thẩm Nguyệt Hy đảm mach nói "Xuất Khiếu hậu kỳ".
Thương Cẩn xém phun trà, vất vả lắm hắn mới đến Luyện Hư sơ kỳ, đồ đệ trực tiếp bay lên Xuất Khiếu hậu kỳ! Haiz, quả nhiên cần cố gắng hơn.
Thương Cẩn rũ mi xuống, ly trà đặt xuống bàn ngọc, trường bào bạch y hơi lay, hắn dùng cặp mắt hồ ly nhìn qua Thẩm Nguyệt Hy, giọng nói điềm tĩnh "Dáng vẻ ban nãy là dáng vẻ thật của đệ à?".
Thẩm Nguyệt Hy gật đầu, Thương Cẩn trầm mặc, Tiêu tông sư của Tần Cửu Phong một hôm bạc đầu vì đau thương quá độ, cũng vì người nhà, bây giờ có lẽ đồ đệ hắn cũng là vậy, quay về nhà đã là một chấp niệm sâu thẳm rồi.
Thương Cẩn ngồi suy nghĩ một lúc rồi rời đi, Thẩm Nguyệt Hy không hiểu gì, bỗng Thương Cẩn dừng lại quăng một đống y phục cho y.
Thẩm Nguyệt Hy nhìn mà ngơ luôn.
Thương Cẩn nói "Một ngày thay một bộ cũng được".
Thẩm tổng nhìn đa số là thanh sắc, y rất thích nên gật đầu nhẹ nhàng nói "Cảm ơn Cẩn ca".
Thương Cẩn hài lòng rời đi, quả nhiên nên đưa đồ cho A Hy, mặc một bộ lâu sẽ không tốt.
A Hy ngồi cẩn thận xếp y phục vào giới chỉ.
Y rũ mi xuống, linh lực xung quanh chưa từng ngừng truyền vào cơ thể.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!