Chương 25: Cháu tên gì?

Từ khi nghi thức kết thúc, Thiệu Huyền luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Trước đó lúc họ cảm thấy những dấu hiệu tô

-tem đã xuất hiện đầy đủ trên người mình thì cứ nhìn chằm chằm lò lửa. Nếu đã biết sự thay đổi của bản thân hiện giờ đều là do thức tỉnh lực tô

-tem thì Thiệu Huyền cũng không lo lắng làm gì nữa, nhưng mà từ khi thức tỉnh bên cạnh lò lửa, Thiệu Huyền vẫn luôn cảm thấy ánh lửa bên trong lò lửa rất thân thuộc, anh không biết những người khác có cùng cảm giác với mình không, nhưng nhất thời cũng không tìm người để hỏi được, đành quán sát lửa trong lò lửa để nghiên cứu.

Đợi đến khi thầy phù thủy kết thúc Nghi Lễ, Thiệu Huyền mới dời sự chú ý của mình sang hướng khác, chuẩn bị trêu chọc oan gia Trại đang đứng bên cạnh, vừa mới kết thúc đã phát hiện một bộ xương đứng ngay bên cạnh, dọa Thiệu Huyền suýt té ngã. Lại nhìn xung quanh, những người đi lại trong bộ lạc, kể cả những chiến sĩ đang nhảy múa, còn có những đứa trẻ vừa thức tỉnh lực tô

-tem đang vây quanh lò lửa, ai nấy cũng đều là một bộ xương, Thiệu Huyền không thể nhận ra được ai là ai.

Người đang nói, đang đi, đang khua chân múa tay, tất cả đều là một bộ xương.

Thiệu Huyền không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Anh không biết đây là vấn đề của bản thân hay những chiến sĩ thức tỉnh được lực tô

-tem đều như thế, trước đây khi nói chuyện với mấy người Khắc và Lang Ca, chỉ biết là sau khi thức tỉnh lực tô

-tem sẽ lớn lên nhanh hơn, sức mạnh và sự nhanh nhạy đều được nâng cao triệt để, nhưng có thể nhìn thấy mấy bộ xương hay không thì vẫn chưa hỏi, ai mà nghĩ đến chuyện này chứ?

Nhưng mà trước mắt thì mấy đứa trẻ khác và Trại đều không nói mình thấy xương, lúc nãy hai người kia còn bàn đến thịt khô treo bên ngoài nhà đá nữa, không hề nhắc gì đến việc nhìn thấy xương cả.

Thế thì chỉ có mình mình là đặc biệt rồi.

Lúc thức tỉnh cũng không giống mọi người, lúc thức tỉnh xong cũng không giống nốt, nếu như cứ thấy xương trắng mãi thế này thì phải làm sao đây?

Buổi tối khi nằm mơ có khi nào cũng mơ thấy toàn những bộ xương đi lại không?

Chết tiệt, cứ nghĩ đến thôi là dựng hết cả tóc gáy.

Thiệu Huyền vỗ vỗ đầu, bây giờ đến cả tay của anh cũng chỉ toàn là xương, không thấy được tí thịt nào.

Chết tiệt.

Còn về chuyện lúc nãy làm sao nhận ra Trại thì do đã đánh nhau vài lần nên cảm giác cũng thân thuộc, thứ hai là tiếng nói, tên nhóc này không khiêm tốn chút nào mà cứ huyên thuyên mãi, vẫn luôn trong tình trạng bị kích thích sau khi thức tỉnh lực tô

-tem, cứ sợ như sợ người khác không nghe thấy vậy.

Những chiến sĩ dẫn họ đến đây đã rời đi còn thầy phù thủy và thủ lĩnh vẫn chưa đến, bây giờ trong nhà đá chỉ còn lại hơn bảy mươi đứa trẻ năm nay vừa thức tỉnh, không ai quản lí nên bọn trẻ cũng thảnh thơi hơn nhiều, tụ lại làm quen nô đùa.

Trong mắt của Thiệu Huyền thì cũng chỉ là một bọn xương sống đang đóng mở xương hàm, khua chân múa tay.

Thiệu Huyền không tham gia, từ sau khi biết được tình trạng của mình thì anh cứ ngồi trong góc trầm ngâm.

Trên cổ vốn dĩ có một tấm thẻ viết tên nhưng Thiệu Huyền cũng tháo xuống, vì anh nhớ những đứa trẻ khác cũng không đeo, sau khi vào nhà thì tháo ra quấn quanh cổ tay.

Toàn thân không chỗ nào cảm thấy khó chịu cả, đám lửa lúc trước cháy trên đầu cũng không đốt cháy sợi tóc nào, không những thế, chắc là vì đã được thức tỉnh lực tô

-tem nên thân thể Thiệu Huyền cảm thấy rất sảng khoái, tinh thần thoải mái nếu như trước mắt không thấy toàn là xương thì chắc tâm trạng của anh cũng không tệ.

Nghĩ mãi không ra nguyên nhân, Thiệu Huyền bèn quan sát xung quanh, ngoại trừ hơn bảy mươi bộ xương kia ra thì trong căn nhà đá này cũng chỉ toàn là đá.

Bàn đá, ghế đá và những vật dụng lớn nhỏ trên bàn cũng toàn được làm từ đá.

Thật ra tầm mắt của Thiệu Huyền không phải chỉ thấy được một màu sắc, những gì anh thấy được có những màu như đen, trắng, xám đậm nhạt khác nhau. Ví dụ xương của bọn trẻ là màu trắng mà đá trong phòng thì bao gồm nhiều tông màu đậm nhạt khác nhau.

Vì là đồ của thầy phù thủy và thủ lĩnh nên đám trẻ không dám động vào những đồ vật đó, thế nhưng vẫn xem được. Có mấy đứa trẻ đang đứng bên cạnh chiếc bàn đá dài, chúng đang thảo luận về đẳng cấp chất liệu của bàn đá.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!