Chương 134: Là ai đang chờ mong được khi dễ đây....!!!???

Tần Vãn Thư tắm xong đi ra, thấy Tả Khinh Hoan đang ngồi trên sô pha nhìn tài liệu. Hình dáng nhíu mày nghiêm túc tự hỏi của nàng, thoạt nhìn rất xinh đẹp, quả nhiên nữ nhân lúc nghiêm túc là xinh đẹp nhất. Tần Vãn Thư không quấy rầy Tả Khinh Hoan, chỉ an tĩnh đánh giá nàng.

Người kia vừa mới tắm xong, mái tóc vẫn còn ướt, cổ áo lộ ra cần cổ trắng nõn và cặp xương đòn gánh mê người, thoạt nhìn có loại cám dỗ trí mạng. Trong lòng Tần Vãn Thư có chút xao động, dục vọng kêu gào muốn đến gần.

Nàng nhớ lại ánh mắt nóng bỏng mà Tả Khinh Hoan thường xuyên phóng tới, bởi vì Tả Khinh Hoan luôn hy vọng mình ở phương diện kia chủ động một ít. Tần Vãn Thư rất muốn trả thù muốn đùa giỡn Tả Khinh Hoan một lần, ai bảo Tả Khinh Hoan bình thường lúc nào cũng thích trêu đùa mình không ngừng nghỉ.

Tần Vãn Thư vô thanh vô tức tới gần Tả Khinh Hoan. Nàng ngồi xuống phía sau, thân thể chủ động dán về phía trước, cảm giác cơ thể Tả Khinh Hoan hơi run lên nhè nhẹ. Tần Vãn Thư giương lên khóe miệng, ảnh hưởng của mình đối với nàng quả nhiên rất lớn!

Tả Khinh Hoan đang chăm chú đọc tài liệu, bỗng nhiên cảm thấy phía sau có hai khỏa mềm mại dán vào lưng. Cơ thể không kiềm chế được run rẩy, từng lỗ chân lông đều giống như thư giãn mở ra. Khí tức của Tần Vãn Thư trong nháy mắt bao bọc phạm vi chung quanh.

Tả Khinh Hoan tâm viên ý mã(*), e rằng không có biện pháp tiếp tục tập trung vào công việc, thậm chí nhất thời ngừng thở. Nàng đang mong chờ động tác tiếp theo của Tần Vãn Thư, mong đợi đến mức trái tim đều nhảy lên kịch liệt không ngừng.

Bởi vì Tả Khinh Hoan dự cảm lần này Tần Vãn Thư không đơn giản chỉ là dựa vào mình.

[(*): tâm viên: tâm như con vượn nhảy nhót lung tung, ý mã: ý như con ngực chạy lăng quăng đây đó, câu này diễn tả tình trạng ý nghĩ trong óc con người biến chuyển nhanh chóng, đang nghĩ chuyện trên trời, chuyển sang chuyện dưới biển, đang nghĩ chuyện bên Tàu chuyển sang chuyện bên Tây.]

"Coi tài liệu xong chưa?"

Tần Vãn Thư nhẹ nhàng hỏi. Tả Khinh Hoan cảm giác đôi môi của Tần Vãn Thư giống như vừa cố ý vừa vô tình lướt qua vành tai mình. Đối phương còn thở nhẹ vào tai, khiến Tả Khinh Hoan run rẩy không ngớt.

Quả nhiên hành động này của Tần Vãn Thư chính là đang khiêu khích, nàng biết rõ mình không chịu nổi sự chọc ghẹo của nàng mà. Tả Khinh Hoan nghĩ đây là lần đầu tiên Tần Vãn Thư chủ động quyến rũ dụ dỗ mình trước, thân thể trở nên đặc biệt khô nóng.

Tả Khinh Hoan gật đầu, kỳ thực nàng hiện giờ làm sao còn nhớ tới văn kiện cái gì, chỉ là tiện tay đóng lại máy tính.

Trong đầu tràn ngập những hành động trêu chọc của Tần Vãn Thư, nàng cảm giác cơ thể mình trở nên dị thường mẫn cảm, chỗ sâu nhất đang kêu gào khát vọng.

"Người nào đó hình như rất mong chờ ta khi dễ nàng!

"Tay của Tần Vãn Thư vòng qua cái eo mảnh khảnh của Tả Khinh Hoan, cởi ra đai lưng của áo tắm. Bộ ngực trắng nõn như ẩn như hiện lộ ra, đầu ngón tay như có như không mơn trớn phần eo Tả Khinh Hoan, cảm giác được sự nhẵn nhụi đó khiến Tần Vãn Thư yêu thích không muốn buông tay. Tả Khinh Hoan nghe xong, sắc mặt ửng đỏ, cảm giác những chỗ bị Tần Vãn Thư chạm vào giống như mang theo dòng điện. Khi bản thân khi nghe được hai chữ"khi dễ" của Tần Vãn Thư, giữa hai chân nàng không thể kiềm chế trở nên ướt át.

Khuôn mặt thanh nhã của Tả Khinh Hoan trở nên ửng hồng, phong tình nói không nên lời, khiến Tần Vãn Thư không thể rời tầm mắt. Thực sự là đẹp đến mức khiến cho người ta muốn làm chút gì đó với nàng. Trên thực tế, Tần Vãn Thư đã quên mục đích ban đầu.

Nàng nhận ra đôi tay kia hình như không còn chịu sự chi phối của mình. Từ bên hông Tả Khinh Hoan chậm rãi di chuyển lên trên, sau đó phủ lên hai ngọn nhũ phong đầy đặn, nhẹ nhàng xoa nắn hai khỏa mềm mại đó, cảm giác được nụ hoa dưới tác động của ngón tay trở nên cứng rắn.

Đôi môi Tần Vãn Thư hướng đến sau gáy Tả Khinh Hoan, hôn lên phần ót mịn màng kia, nghe được âm thanh thở gấp không thể khắc chế của Tả Khinh Hoan, tất cả như thế tự nhiên xảy ra.

Khi đôi tay Tần Vãn Thư đặt lên hai khỏa mềm mại, cơ thể Tả Khinh Hoan đã xụi lơ, cảm giác ướt át giữa hai chân càng lúc càng nhiều.

Nàng ngượng ngùng kẹp chặt bắp đùi, theo bản năng càng muốn nhiều hơn, cho nên xoay đầu, dùng môi hôn lên hai cánh hoa đang khẽ mở của Tần Vãn Thư, hai đầu lưỡi nhiệt liệt dây dưa cùng nhau.

Một bàn tay còn lại của Tần Vãn Thư từ bên hông chậm rãi trườn xuống dưới, xâm nhập vào giữa cặp đùi vốn đang kẹp chặt của Tả Khinh Hoan, cảm giác bên trong giống như hồng thủy phá đê mà ra. Đây là dấu hiệu chứng tỏ Tả Khinh Hoan động tình. Thân thể của nàng thật đúng là mẫn cảm, Tần Vãn Thư thầm nghĩ.

Ngón tay như có như không qua lại vuốt ve địa phương sớm đã ngập lụt kia. Tả Khinh Hoan cảm giác dường như người kia gãi không đúng chỗ ngứa, vừa mới chạm tới điểm mẫn cảm lập tức rời đi.

Trải qua vài lần trêu chọc như vậy, khiến cho Tả Khinh Hoan nghiêm trọng dục cầu bất mãn, cho nên nàng vặn vẹo cơ thể để tỏ ý kháng nghị.

"Tần Vãn Thư…" Tả Khinh Hoan cắn răng gọi to.

"Ân?" Tần Vãn Thư nhíu mày hỏi, nụ cười này chiếu vào trong mắt Tả Khinh Hoan xem ra đặc biệt xấu xa.

"Ngươi…. Biết…" Gương mặt Tả Khinh Hoan đã đỏ bừng. Tuy ngày thường nàng là người phóng khoáng, nhưng tới trên giường mới lộ rõ bản chất cọp giấy.

"Muốn như vậy sao?"

Tần Vãn Thư cười hỏi. Nàng đột nhiên đè lại hoa đế của Tả Khinh Hoan, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve, vỗ về nó.

Tả Khinh Hoan bị kích thích hô to, cảm giác một cỗ khoái cảm mãnh liệt từ giữa hai chân nổi lên, một dòng nước ấm từ giữa bụng chảy xuống hạ thân.

Thân thể của Tả Khinh Hoan so với trước đây càng trở nên mẫn cảm. Tần Vãn Thư cảm giác ngón tay xâm nhập vào đầm nước càng ngày càng phong phú, mới thầm nghĩ trong lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!