Chương 27: (Vô Đề)

Trong bóng đêm, không thấy rõ con đường phía trước.

Dưới lầu quán cafe internet, học sinh nam kia hứa hẹn với cô ngày mai sẽ đi học bình thường, sau đó vừa muốn đi đã bị Mạnh Thịnh Nam gọi lại, hỏi nhà gần đây hay là xa, học sinh nam kia ngượng ngùng gãi gãi tóc, nói đi 5 phút là tới. Mãi tới khi bóng dáng kia đi xa, Mạnh Thịnh Nam mới cong khóe miệng lên, nhẹ giọng lẩm bẩm. "Còn tưởng phải đi tìm thêm nữa chứ."

"Học sinh cậu?"

Trì Tranh đi tới sau cô, nhìn theo ánh mắt của cô.

Người cô cứng đờ.

"Ừm." Sau đó xoay người cười với anh.

Trì Tranh nhìn cô.

"Không phải cậu học báo chí sao?"

"Sau này đổi lại rồi." Cô lời ít ý nhiều.

"Sao lại hồi hộp như vậy?"

Đuôi lông mày cô khẽ nhếch lên. Trì Tranh cười.

"Không có gì."

Mạnh Thịnh Nam khựng lại một chút, hỏi. "Đúng rồi, sao cậu lại ở đây?"

"Sửa máy tính." Anh nói.

"À.."

Khoảng cách hai người rất gần, gần đến mức cô có thể ngửi được mùi thuốc lá trên người anh. Mạnh Thịnh Nam đột nhiên cảm thấy không được tự nhiên, không nói lời nào chậm rãi lui về sau một bước, Trì Tranh nhìn bước chân của cô sau đó lại ngẩng đầu nhìn cô.

"Chuyện di động, cảm ơn cậu." Mạnh Thịnh Nam nhớ tới chuyện này.

Anh khẽ cười. 

Cô lấy cớ có việc nói phải đi ngay, mới đi vài bước anh đã hỏi. "Trường nào?"

"Hoa Khẩu." Cô hơi sửng sốt.

Anh nhìn cô. "Đi thôi, tôi đưa cậu về."

"Hả?"

Trì Tranh liếc mắt nhìn cái xe mô tô của mình.

"Không chê chứ?"

Cô chưa lên tiếng anh đã bước tới chỗ chiếc xe, Mạnh Thịnh Nam nhìn bóng dáng anh, chầm chậm bước qua. Ban đêm, gió khẽ thổi qua mái tóc, tầm mắt người thiếu nữ mơ hồ, cô tới gần, Trì Tranh đã bước lên mô tô. 

Anh đưa mũ bảo hiểm cho cô, Mạnh Thịnh Nam ôm vào trong ngực.

Hai chân của cô giống như bị đổ chì, mãi cũng không bước qua, chỉ ngẩng đầu nhìn anh, anh cũng chẳng nói gì, cứ nhìn chằm chằm đằng trước, bộ dạng nghiêm túc giống như đang đợi cô lên xe. Mạnh Thịnh Nam hơi nhướng mày, định nói chuyện với anh, di động trong túi lại vang lên.

Cô nhìn lướt qua, anh cũng nhìn qua.

"Điện thoại kìa." Anh hơi hếch cằm.

Mạnh Thịnh Nam hơi gật đầu, sau đó mở ra nhìn, là Thích Kiều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!