23 giờ 55 phút, chiếc điện thoại đặt trong phòng khách của tôi bị một người đàn ông đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai cắt đứt livestream.
Bình luận cuối cùng là:
[Chị gái ơi cố lên, tôi đã báo cảnh sát rồi!]
Khi cảnh sát đến, tôi đang cuộn tròn ở góc tường run lẩy bẩy.
Chỉ cần có người đến gần, tôi sẽ la hét điên loạn, trông như thể bị dọa đến suy sụp tinh thần.
Trong phòng khách, Trương Vĩ đang đau đớn lăn lộn trên sàn, phát ra tiếng gào thét như heo bị chọc tiết.
Chỉ thấy trên mặt, trên cánh tay hắn… đều phủ đầy những vết bỏng rộp.
Cảnh sát vừa nhìn đã nhận ra, đây là triệu chứng của bỏng dầu nóng nhiệt độ cao.
Một chiếc chảo lật nhào trên sàn nhà, bên trong vẫn còn dầu nóng bỏng.
Thấy cảnh sát đến, Trương Vĩ gào thét xé lòng:
"Bắt cái đồ đàn bà điên này lại!"
"Cô ta cố ý… Á! Nhẹ tay chút! Định làm lão tử c.h.ế. t vì đau sao!"
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Bác sĩ cấp cứu khó chịu nói:
"Anh thành thật chút đi! Không đi bệnh viện xử lý ngay, cái mạng này của anh cũng có thể không giữ được đâu!"
Trong một mớ hỗn loạn, còn xen lẫn tiếng xin lỗi nghẹn ngào của tôi:
"Xin lỗi! Tôi chỉ muốn chiên chút đồ ăn thôi."
"Không ngờ anh đột nhiên xông vào, tôi theo bản năng liền hắt dầu trong chảo về phía anh!"
"Xin lỗi, tôi thật sự không cố ý!"
Đội trưởng Lý vội vàng đến nắm giữ cục diện.
Trương Vĩ được xe cứu thương khẩn cấp đưa đến bệnh viện.
Đợi mọi chuyện ổn định, tôi mới phát hiện một nhóm cảnh sát đang khám xét và thu thập chứng cứ trong phòng tôi.
Hai nữ cảnh sát đứng hai bên, kẹp tôi ở giữa.
Tôi rụt rè lên tiếng:
"Các anh chị đang tìm gì vậy?"
Không ai để ý.
Không biết đã qua bao lâu, Đội trưởng Lý vội vã chạy về:
"Đã liên lạc được với gia đình Trương Vĩ chưa?"
Một cảnh sát họ Vương trả lời:
"Liên lạc thì liên lạc được rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!