Chương 36: Song sát (2)

Người nhà họ Phùng ngây ngẩn cả người, Từ Tiểu Vũ có thể có chuyện gì đáng giá mà đi hỏi Hoàng Tú Cô?

"Hỏi chuyện này với Hoàng Tú Cô, trước tiên đặt một chiếc khay đan lên bàn, bên trong để sẵn đồ thêu thùa may vá của phụ nữ, sau đó bắt đầu ca hát. Đợi Hoàng Tú Cô đến, là có thể hỏi."

A Lộc Sư trầm ngâm một lát, tiếp tục nói: "Theo tôi đoán, Từ Tiểu Vũ hỏi là đứa bé trong bụng là trai hay gái, đây cũng là vấn đề mà phụ nữ ở trấn Phúc Lâm thường hỏi Hoàng Tú Cô nhất."

"Nhìn miếng vải thêu này xem, Hoàng Tú Cô đưa ra đáp án, hiển nhiên là sinh con trai."

"Ái chà!" Tôn Phượng Kiều kêu lên: "Trách không được lúc mới mang thai, nó thề son sắt nói với chúng ta là nhất định có thể sinh con trai."

"Chúng ta ban đầu còn bị nó lừa gạt, sau này tôi thấy bụng nó hình như không đúng, nhờ người quen xem giúp giới tính thai nhi, mới biết là mang thai một đứa con gái chẳng đáng giá gì."

"Thật hay giả?" chú Văn Thúc nửa tin nửa ngờ: "Nhưng trước giờ chưa từng nghe ai nói Hoàng Tú Cô đoán sai."

"Đây cũng là chỗ tôi nghĩ mãi không ra." A Lộc Sư nói: "Nếu chỉ là sót đồ vật bình thường không thiêu hủy, tôi còn có cách, nhưng cố tình không thiêu hủy lại là đồ vật có liên quan đến Hoàng Tú Cô."

"Điều này có nghĩa là oan hồn Từ Tiểu Vũ quấy phá, cũng có mối quan hệ mật thiết không thể tách rời với Hoàng Tú Cô."

"Liên lụy đến loại quỷ hồn ăn hương khói như Hoàng Tú Cô vào, sự tình có chút khó giải quyết rồi."

Những người đã tham gia nghi thức đưa bánh chưng thịt như Ôn Diễn lại bị A Lộc Sư triệu tập đến lần nữa.

A Lộc Sư nói với họ, hiện tại mỗi người đều gặp nguy hiểm, ông ta chuẩn bị tự mình đi "nói chuyện" với Hoàng Tú Cô.

"Tuy rằng nguy hiểm khó tránh khỏi, nhưng tôi có Phùng Thánh Quân hộ thể, âm không thắng dương, tà không áp chính, tôi nhất định có thể bảo đảm mọi người bình an vô sự."

Trong một gian phòng khách rộng rãi trống trải, mọi người ngồi vây quanh, hai mắt nhắm nghiền. A Lộc Sư sai hai đồ đệ bày xong án thờ, đốt hương nến, mỗi người cầm hai đầu khay đan, đứng ở giữa khoảng đất trống.

Chính ông ta lại hóa thân thành Phùng Thánh Quân từ đầu đến chân, lần lượt bỏ phấn mặt, lược và khung thêu lụa vào khay đan, sau đó nhặt lên một cây kim thêu hoa, châm vào miếng lụa, miệng niệm tụng: 

"Hoàng Tú Cô, Hoàng Tú Cô, khoác mây vai, đeo túi thơm.

Mười ngón tay nhỏ dài khéo léo, hoa thêu tinh xảo tỏa hương thơm.

Cô nương vốn dáng tươi cười, vất vả làm việc quên trang điểm.

Hôm nay ta đến trang điểm cho cô nương, có hương, có phấn, có cả phấn mặt điểm môi hồng.

Cô nương xin hãy mau hiển linh."

Sau khi lặp lại ba lần như vậy, mọi người chỉ cảm thấy một trận gió lạnh lướt qua mặt, rồi trong tai truyền đến tiếng khay đan lay động rất nhỏ.

Hoàng Tú Cô đã đến.

A Lộc Sư lấy lại bình tĩnh, mở miệng hỏi Hoàng Tú Cô.

"Từ Tiểu Vũ có phải đã đến tìm bà không?"

"Xuy ——"

Kim thêu chậm rãi di chuyển, châm vào chữ "Đúng vậy" được thêu trên vải.

A Lộc Sư tiếp tục hỏi: "Từ Tiểu Vũ có phải đã cầu bà đoán trước giới tính đứa bé trong bụng không?"

Kim thêu dừng lại ở chữ "Đúng vậy", không di chuyển.

"Bà có phải đã nói với cô ta là con trai không?"

Kim thêu vẫn không nhúc nhích.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!