Chương 25: Sự khởi đầu của vực sâu (3)

Sáng sớm, Ôn Diễn đang ngủ ngon lành trong lòng Giang Mộ Li thì bị một chuỗi cuộc gọi liên tục làm tỉnh giấc.

"Ai vậy...?" Cậu ngái ngủ đến mức không mở nổi mắt.

Tối qua, cuối cùng Ôn Diễn cũng không cứng rắn nổi mà phải đầu hàng.

Tuy rằng Giang Mộ Li luôn đảm bảo "không làm tổn hại đến cơ thể", chỉ dùng đôi tay đẹp như tác phẩm nghệ thuật của mình, nhưng hắn vẫn có thể khiến Ôn Diễn phải xấu hổ đến phát khóc, giống như một nghệ sĩ piano điêu luyện điều khiển mọi cảm xúc chỉ bằng vài động tác.

Sau hai lần, Ôn Diễn vừa nức nở vừa cầu xin đừng trêu chọc mình nữa, bảo là mình thật sự không chịu nổi.

Giang Mộ Li thì lại ghé vào hàng lông mi run rẩy của cậu, khẽ hôn rồi hỏi: "Ai không chịu nổi?"

Ôn Diễn cắn gối, khịt khịt mũi nghĩ: A Li của mình thật sự là người rất biết để bụng.

Đầu dây bên kia, Triệu Nghệ Thành hét lên: "Mau đến trường ngay!"

Ôn Diễn ngáp một cái: "Hả?"

"Tôi đã nhờ người kiểm tra cái bình Vô Lượng Thánh thủy đó rồi, đúng là có vấn đề!"

Ôn Diễn lập tức tỉnh táo hẳn, cũng không quan tâm Giang Mộ Li cứ ôm chặt không buông, lập tức mặc quần áo rồi chạy đến trường.

Hóa ra, hôm qua sau khi có được chai Vô Lượng Thánh Thủy, Triệu Nghệ Thành đã nhờ một người bạn học là Diệp Gia ở khoa Sinh học kiểm tra.

Diệp Gia là sinh viên xuất sắc chuyên ngành sinh học, có quyền tự do ra vào phòng thí nghiệm trọng điểm của quốc gia trong khuôn viên trường, nơi có thiết bị hiện đại và cơ sở dữ liệu đầy đủ.

Vừa gặp, Diệp Gia đã không kìm được hứng phấn mà bắt đầu nói ngay phát hiện của mình, đến mức lưỡi líu cả lại.

"Lúc Triệu Nghệ Thành đưa tôi bình nước đó, tôi nghĩ chỉ là một loại thực phẩm chức năng giả. Lừa người già với trung niên thôi, bên trong chắc chẳng có gì thật sự hiệu quả."

"Phải biết, thực phẩm bảo vệ sức khỏe thật sự phải được cơ quan có thẩm quyền kiểm tra, dán nhãn rõ ràng. Nhưng nhìn cái thứ này, không khác gì mấy sản phẩm ba không. Đám lừa đảo này có khi còn chẳng thèm đổ nước suối, chắc chỉ lấy nước máy đổ vào đầy bình."

Diệp Gia còn đưa ra ví dụ một vụ việc nổi tiếng từng lên cả CCTV. Khi đó có một công ty lừa đảo cũng rao bán một loại "nước thần kỳ", nói là uống liên tục bảy ngày thì khỏe mạnh, chữa đủ thứ bệnh. Giá một chai nhỏ tận hơn một ngàn tệ, chỉ trong chưa đầy hai năm đã có hơn sáu vạn người trên cả nước bị lừa. Nhưng thực chất chỉ là nước khoáng pha muối, chẳng có tác dụng gì.

"Tôi ban đầu chỉ định kiểm nghiệm cho Triệu Nghệ Thành yên tâm, không ngờ bên trong thực sự có thứ gì đó – mà lại là thứ không thể đo lường bằng phương pháp thông thường."

Là một sinh viên giỏi, Diệp Gia cứ lặp lại từ "thứ gì đó", nghe thật thiếu chuyên môn.

Cậu ta kéo Ôn Diễn và Triệu Nghệ Thành lại gần kính hiển vi: "Tự các cậu xem đi."

Ôn Diễn ghé mắt vào ống kính. Trên phiến kính chỉ là một giọt nước trong suốt, nhưng qua màn hình hiển vi quang học, lại hiện ra một thế giới hoàn toàn khác.

Giọt nước như chứa cả một hệ sinh vật ngoài hành tinh – có con trông giống gián, có con như bọ cạp độc, có con không chân không vây cá, di chuyển nhờ lông tơ trên thân.

Chúng là vi sinh vật thường thấy trong nước – vi khuẩn, nấm, virus, tảo, động vật nguyên sinh...

Nhưng có vài nhóm sinh vật đen kịt với hình thù kỳ dị, dù ở giữa đám sinh vật vốn đã rất xấu xí kia, vẫn nổi bật bởi sự dữ tợn khác thường.

Chúng di chuyển nhanh nhẹn, hung hãn săn mồi các vi sinh vật khác. Nghe như có thể cảm nhận được cả tiếng xé xác răng rắc, tiếng kêu thảm thiết vang vọng trong đầu.

"Má ơi..." Triệu Nghệ Thành sững sờ: "Cái quỷ gì vậy, đại chiến dị hình với Godzilla à?"

"Dựa vào hình ảnh dưới kính hiển vi, tôi có một suy đoán táo bạo. Để chứng minh, tôi đã làm một thí nghiệm nhỏ."

"Chính là dùng mô hình cấy ghép khối u, nuôi cấy tế bào ung thư rồi tiêm vào chuột thiếu miễn dịch."

Diệp Gia mở hộp nuôi chuột, lấy ra ba con vật nhỏ, thịt căng phồng, hồng hồng mềm mại.

"Đây là chuột con mới sinh?" Triệu Nghệ Thành rùng mình: "Sao mà to thế?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!