Ôn Diễn im lặng.
A Bàng La Sát là sứ giả câu hồn từ địa ngục A Tỳ, được các thần tiên trên Thiên giới sắp xếp canh giữ ở đại thành A Tỳ. Họ có sức mạnh dời núi lấp biển, đạo pháp thâm sâu, chuyên phụ trách xét xử và trừng phạt tội nhân.
"Tôi đã phạm tội gì?" Ôn Diễn cố gắng dằn lại tiếng run rẩy mà hỏi.
"Ngươi là một kẻ phàm nhân hèn mọn, dám mang lòng bất kính với thần minh, ngu muội lại ngông cuồng, toan tính làm trái Thiên đạo, còn liên kết với Dị thần ô uế. Đây là trọng tội bị đày vào địa ngục A Tỳ."
Trong môn học chuyên ngành, thầy giáo từng giảng rằng người xưa chia thế giới làm bốn bộ châu lớn. Bên ngoài bốn châu, vượt qua đại dương, có hai ngọn núi Kim Cương, đáy biển giữa hai núi ấy chính là nơi địa ngục tồn tại.
Nơi đó vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời hay sao trời, là nơi tọa lạc của Bát nhiệt địa ngục: Đẳng hoạt địa ngục, Hắc thằng địa ngục, Chúng ngợp địa ngục, Khiếu hoán địa ngục, Đại khiếu hoán địa ngục, Viêm nhiệt địa ngục, Đại cực nhiệt địa ngục và Vô gián địa ngục.
1. Đẳng hoạt địa ngục: Chúng sinh chịu khổ trong địa ngục này, tay mọc móng sắt, móng tay dài, sắc, mỗi khi tức giận, mang ý tưởng độc hại, dùng móng tay cào cấu, vồ bắt lẫn nhau, máu chảy thịt rơi, hoặc bị chặt đâm xay giã, tưởng là chết rồi nhưng gió lạnh thổi đến, da thịt lại lành, cảm thấy như mình đã sống lại. Những người phạm tội giết hại sinh vật, rơi vào ngục này.
2.
Hắc thằng địa ngục: cũng gọi ngục dây đen. Trong ngục này, ngục tốt dùng dây sắt nóng, quấn thân người tội, đốt da nấu thịt, nung xương nấu tủy, đau đớn muôn bề.
3. Chúng ngợp địa ngục: Trong địa ngục này có núi đá lớn, sau khi tội nhân đi vào, núi tự khép lại, đè ép thân tội nhân, xương thịt nhừ nát, vì thế gọi là Đôi áp địa ngục (địa ngục đè ép). Những kẻ phạm tội sát sinh, trộm cướp, gian dâm, phải ở ngục này.
4. Khiếu hoán địa ngục: Nghĩa là chúng sinh chịu tội, khi đến ngục này, sẽ bị ngục tốt ném vào vạc dầu lớn đang sôi để nấu. Vì đau đớn quá nên kêu gào khóc lóc, bởi thế gọi là Khiếu hoán địa ngục. Những kẻ phạm tội giết hại, trộm cướp, gian dâm, uống rượu phải rơi vào địa ngục này.
5. Đại khiếu hoán địa ngục: Nghĩa là khi ngục tốt đã nấu tội nhân trong vạc dầu sôi rồi, gió nghiệp liền thổi, làm cho sống lại, rồi lại bị ném vào chảo sắt nóng để rang, chiên. Đau đớn đến cùng cực, cất tiếng kêu lên thật to. Những kẻ phạm tội giết hại, trộm cướp, tà dâm và nói dối phải ở trong địa ngục này.
6. Viêm nhiệt địa ngục: Cũng gọi Tiêu nhiệt địa ngục, Thiêu chích địa ngục. Địa ngục này được bao bọc bằng thành sắt, lửa cháy bốc lên ngùn ngụt, trong ngoài đốt nướng, da thịt nát nhừ, đau đớn vô cùng.
7. Đại cực nhiệt địa ngục: cũng gọi Đại thiêu chích nhiệt địa ngục. Nghĩa là ngục tốt đem tội nhân để trong thành sắt, lửa nóng đốt thành, trong ngoài đều đỏ, đốt nướng tội nhân. Lại có hầm lửa, như lò than hồng; trên hai bờ hầm, còn có núi lửa, ngục tốt cầm cái xoa sắt, xâu lấy tội nhân, ném vào trong lửa, da thịt nhừ nát, đau đớn cùng cực.
8. Vô gián địa ngục: cũng gọi là A Tỳ địa ngục, Vô cứu địa ngục. Nghĩa là chúng sinh có tội, chịu khổ trong địa ngục này, không bao giờ gián đoạn, không bao giờ thôi nghỉ, cho nên gọi là vô gián, là địa ngục cực khổ. Những kẻ tạo năm tội nghịch (tội trái với luân thường đạo lí) và phỉ báng Đại thừa, phải rơi vào ngục này. Luận thành thực nêu rõ năm loại Vô gián: 1. Thú quả vô gián, những kẻ phạm tội cực nặng, chịu quả báo ở địa ngục này, không bao giờ hết. 2.
Thụ khổ vô gián, nghĩa là chịu các khổ ở đây, không bao giờ hết. 3. Thời vô gián, nghĩa là thời gian chịu khổ ở địa ngục này, không bao giờ hết. 4. Mệnh vô gián, nghĩa là sống ở địa ngục này một trung kiếp, không gián đoạn. 5. Hình vô gián, nghĩa là chúng sinh chịu khổ ở địa ngục này, sinh ra rồi chết, chết rồi sinh lại, không bao giờ cùng.
A Tỳ là khổ hình nặng nhất trong Bát nhiệt địa ngục, có nghĩa là "liên tục", tượng trưng cho nỗi thống khổ không bao giờ ngừng nghỉ.
Những tội nhân bị giam giữ ở đó không có một tia hy vọng nào được giải thoát, vĩnh viễn không thể siêu sinh.
Ôn Diễn học chuyên ngành dân tộc học, tất nhiên biết rằng dù là triều đại nào hay hệ thần thoại nào, bị đày vào địa ngục A Tỳ đều là kết cục đáng sợ, tuyệt vọng và thảm khốc nhất mà trí tưởng tượng loài người có thể nghĩ đến.
Lúc này, A Bàng La Sát – kẻ dẫn cậu xuống địa ngục – đang đứng sát kiệu cưới, gần ngay trước mặt. Dù cậu không nhìn thấy diện mạo của họ, cậu vẫn có thể tưởng tượng được: Răng cưa, móng vuốt sắc nhọn, mặt như sét đánh, mắt sáng như đèn, hung ác đáng sợ.
Với một kẻ yếu ớt dễ bắt nạt như cậu, chúng đối phó còn dễ hơn cả nghiền chết một con kiến.
"Nếu bây giờ tôi quay đầu lại, các người sẽ bỏ qua cho tôi chứ?" Ôn Diễn khẽ giọng hỏi.
"Biển khổ vô biên, quay đầu là bờ. Nếu ngươi chưa gây nghiệp, tự nhiên sẽ không phải bị đày vào đại thành A Tỳ chịu khổ."
Giọng của A Bàng La Sát như tiếng chuông vang vọng, vừa có ý khuyên răn, vừa không thiếu khí thế sát phạt uy nghi. Đủ để bất kỳ tội nhân nào nghe thấy cũng phải khuất phục từ trong lòng, ngoan ngoãn dập đầu nhận tội, cầu xin tha thứ.
"Quả nhiên." Ôn Diễn ngừng một lúc: "Vậy tôi sẽ không quay đầu."
...
Hai A Bàng La Sát như bị nghẹn họng.
"Ngông cuồng ngu dốt!"
Chỉ nghe một tiếng thét dữ dội, đất trời rung chuyển, gió lốc gào thét, tiếng hú như muốn xé nát trời đất, tạo thành một cảnh tượng tận thế làm người ta run rẩy kinh sợ.
Trong đại thành A Tỳ, có hàng tỉ tội nhân, không một ai dám mạo phạm A Bàng La Sát như vậy. Chúng thậm chí không cần phát huy toàn bộ uy nghiêm của quỷ thần, cũng đã đủ để khiến tội nhân hồn phi phách tán.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!