Chương 40: Chiến Trường Khốc Liệt – Đây Không Phải Truyền Thống Của Họ Chúc Sao?

Cánh cửa bị gõ lộc cộc hồi lâu, nhưng Chúc Tri Hi nhất quyết dựa lưng vào, giả điếc làm ngơ như không nghe thấy gì.

Vương chủ nhiệm nhìn cậu, rồi lại liếc Phó Nhượng Di, cười hề hề nói: "Beta nhỏ này tính chiếm hữu mạnh thật nha, trước tiên cậu mặc áo vào đi đã."

Phó Nhượng Di liếc Chúc Tri Hi một cái.

"Ừ." Anh khoác áo lên.

Nhưng Chúc Tri Hi vẫn không chịu nhường cửa.

"Sao thế?" Phó Nhượng Di hỏi thêm.

Tay nắm cửa bị xoay mạnh vài lần, Chúc Tri Hi biết lần này mình không còn chỗ nào để trốn nữa, đành vội vã bước ra khỏi cửa, lẩn vào phía sau phòng khám, kéo rèm lại. Nhưng cái rèm cứ như bị dính keo, kéo mãi không được.

Cùng lúc đó, cửa lớn bị mở tung.

Phó Nhượng Di hơi bất ngờ, người đứng ngoài cửa hóa ra là Chúc Tắc Nhiên. Anh ta vẫn như mọi khi, một thân dát đồ hiệu, khuy tay áo đính toàn kim cương, nom không khác gì bản ref 1:1 của Nhị Thế Tổ, chỉ khác là lần này anh ta dẫn theo một người nữa. Mà còn là một…

Anh mơ hồ cảm nhận được pheromone của Omega, là mùi hạt tiêu hồng và hoa trà.

Pheromone của hai người này đều rất nồng, quyện vào nhau làm anh thấy đau đầu.

"Ồ." Ánh mắt Chúc Tắc Nhiên quét một vòng trong phòng khám, cuối cùng dừng lại bên cạnh cậu, nhướng mày: "Đây không phải là em trai yêu quý của anh sao? Trùng hợp ghê, vừa cúp máy đã chạm mặt, không hổ là cùng một lò đúc ra."

Nói xong, anh ta kéo cổ tay Omega lôi người vào. Nhưng đối phương hình như không muốn hợp tác, lập tức rút tay lại.

Vì không còn chỗ nào để trốn, Chúc Tri Hi cũng buông xuôi, dứt khoát không trốn nữa, tiến lên trước mở lời: "Trùng hợp? Anh đang chơi trò theo dõi đấy à?"

Nói xong, cậu nhìn Omega bên cạnh Chúc Tắc Nhiên, cười hì hì hỏi: "Vị này là ai vậy? Đừng nói là chị dâu của em đấy nhé! Chị dâu ổn chứ."

Omega này cũng ăn vận rất sang trọng, khoác một chiếc áo len đỏ sẫm, trên cổ đeo vòng ức chế màu bạch kim, làn da trắng bệch cùng đôi mắt đen đậm tạo nên sự tương phản rõ rệt, nhưng môi lại màu đỏ cực kỳ nổi bật, khóe môi bên phải còn có một nốt ruồi rất nhạt, đính kèm theo đó là đôi mắt hồ ly hơi xếch. Khuôn mặt này khiến cho người đối diện khó mà quên được, rất ấn tượng và cuốn hút.

Người này mở miệng, gương mặt này càng ngày càng trở nên ngả ngớn hơn: "Ai là chị dâu của cậu? Nhận nhầm người rồi."

Nói xong, cậu ta lại cười, xoay cổ tay đánh giá Chúc Tri Hi từ đầu đến chân rồi ngồi xuống ghế bên cạnh, liếc mắt nhìn Chúc Tắc Nhiên, ánh mắt khinh bạc: "Em trai trông thật xinh đẹp nha, môi đỏ răng trắng, mắt sáng long lanh, đáng yêu quá trời, hơn anh nhiều."

Phó Nhượng Di nhíu mày.

Lý Kiệu bên cạnh anh quay đầu lại, nhỏ giọng hỏi: "Ai đang nghiến răng đấy? Anh nghe thấy chứ?"

Phó Nhượng Di: "…Không."

Chúc Tri Hi không ngờ màn dạo đầu lại triển khai thành cái dạng này, bèn cười hì hì nói: "Chị dâu, em kết hôn rồi."

Omega cười: "Bé cưng à, đừng gọi như vậy, em kết hôn rồi, nhưng anh đây thì vẫn chưa nha."

Chúc Tri Hi chưa kịp nói gì, phía sau đã vang lên giọng nói của Phó Nhượng Di, còn trầm hơn ngày thường.

"Chúng ta xem xét gần xong rồi chứ? Có thể đi được chưa?"

Chúc Tắc Nhiên dựa vào khung cửa: "Nói đến chuyện này tôi bỗng thấy tò mò, hai người đến khoa sinh sản khám cái gì vậy? Bất lực? Hay Beta mang thai ngoài ý muốn?"

"Chúc Tắc Nhiên, anh lên cơn hả!" Chúc Tri Hi xắn tay áo lên định đánh người.

"Ể? Mọi người đều quen nhau hả? Thế thì tốt." Chủ nhiệm Vương bỗng sực tỉnh, vừa kê đơn cho Phó Nhượng Di vừa nói: "Đợi chút, để tôi kê đơn cho bệnh nhân Alpha này đã rồi sẽ xem cho các người, à, thuốc lần trước Omega uống hết chưa?"

Chúc Tri Hi đột nhiên trợn tròn mắt, ngoảnh mặt nhìn Phó Nhượng Di, rồi lại quay sang nhìn chằm chằm Chúc Tắc Nhiên.

À há. Vừa mới ăn dưa xong thì chủ trại dưa tự mình ship tới cửa, lại còn là anh trai ruột của mình!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!