Mấy ngày nay, ngoài những thứ liên quan đến khảo cổ học và sau này được thêm vào là một blogger du lịch nào đó, lịch sử tìm kiếm trên trình duyệt của Phó Nhượng Di còn xuất hiện rất nhiều thứ mang màu sắc huyền học.
Ví dụ như: [Nhìn thấy thứ mà người khác không thấy là chuyện gì?]
Đáp án đa phần đều là những quan niệm mê tín dị đoan phản khoa học, kiểu như "mắt âm dương".
Lạc đề rồi. Chúc Tri Hi đâu có bị ma ám.
Mà cho dù có bị thật thì với thiên phú xã giao đỉnh cấp của cậu ta, dù có bị ma ám cũng có thể thu phục con ma, biến nó thành hảo huynh đệ của mình.
Phó Nhượng Di đột nhiên tò mò không biết trên nền tảng mua sắm theo nhóm kia, cậu ta có thể rút được nhiều tiền không.
Còn lạc đề hơn vừa nãy nữa.
Anh lại tìm kiếm: [Trên tay xuất hiện đồng hồ đếm ngược nhưng người khác lại không thấy.]
Kết quả tìm kiếm vẫn y như cũ, chẳng đáng tin chút nào hết, nếu không phải tiểu thuyết thì cũng là phim ảnh. Anh lướt qua một lượt, không có trường hợp nào tương tự xảy ra ngoài đời thực.
Dù đã cố gắng tra cứu thông tin từ mọi nguồn có thể, anh vẫn không tìm ra bất kỳ tiền lệ nào trước đây.
Bất kể là tiết lộ với ai thì câu chuyện này chẳng khác gì hài nhảm hoặc một câu chuyện cổ tích. Dù sao thì, với kho kiến thức đồ sộ mà anh đã tích lũy bao năm qua, thì thứ này là một bài toán không có lời giải. Nhưng càng xem xét kỹ những chi tiết liên quan đến lần *****ên xem mắt với Chúc Tri Hi, anh càng cảm thấy có khả năng nó thực sự tồn tại.
Nhớ lại, lần *****ên bọn họ đi xem mắt, Chúc Tri Hi không hề có tí ham m//uốn kết hôn mãnh liệt nào, ngược lại còn thẳng thắn thừa nhận mình là một Beta không thể sinh con, có thiểu năng cũng nghe ra được cậu đang cố tình nhắc khéo đối phương.
Cho đến khi tay của họ vô tình chạm vào nhau, Chúc Tri Hi liền chủ động nắm tay anh. Giống như nhiều lần sau đó nữa, Chúc Tri Hi luôn như vô tình hoặc cố ý tìm đủ mọi cách để có thể tiếp xúc thân thể với anh, sau mỗi lần làm vậy, cậu sẽ theo bản năng nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay mình. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ tất cả hành động lúc đấy của cậu chỉ đơn thuần là lợi dụng anh để "tục mệnh".
Nhưng nếu tất cả những thứ trên đều là diễn thì Chúc Tri Hi đúng là ảnh đế, xứng đáng được nhận giải Oscar.
Anh nhắn tin cho Lý Kiệu.
[Quỷ hẹp hòi: Tôi muốn hỏi anh một số chuyện liên quan đến y học.]
Anh tóm tắt sơ lược câu chuyện về đồng hồ đếm ngược cho Lý Kiệu nghe, hỏi anh ta liệu đây có phải một loại bệnh lý về mắt giống như "hiện tượng ruồi bay" hay không.
*(Hiện tượng ruồi bay: người bệnh nhìn thấy những đốm đen, sợi mảnh hoặc hình dạng nhỏ di chuyển trong tầm nhìn, giống như con ruồi. Nguyên nhân chính là do sự thoái hóa của dịch kính hoặc bong dịch kính khỏi võng mạc)
[Lý Kiệu: Tôi biết ngay là vợ anh có bệnh mà, mạch não của cậu ta khác xa với người thường.]
[Quỷ hẹp hòi: Anh có cần phải nói chuyện khó nghe như vậy không?]
[Lý Kiệu: ? Ô kìa ai vừa mới chửi tôi ăn nói khó nghe thế? Á à, thì ra là Phó Nhượng Di, anh biết nói tiếng người từ lúc nào thế?]
[Lý Kiệu: Đừng nói là anh tin lời của vợ anh đấy nha? Không phải chứ? Chúng ta là những người tiếp xúc với nền văn minh tiên tiến của nhân loại mà!]
[Quỷ hẹp hòi (Phiên bản già rồi sẽ bị dụ mua thực phẩm chức năng): Dạo gần đây cậu ta rất hay chảy máu cam, lúc nào cũng nói bản thân đang mắc bệnh nan y, không còn sống được bao lâu nữa. Chưa nói đến chuyện đồng hồ đếm ngược là thật hay giả, tôi muốn đưa cậu ta đi khám tổng quát một lần xem sao. Anh giúp tôi sắp xếp một chút.]
[Lý Kiệu: Tôi là bác sĩ gia đình nửa đêm bò dậy đi soi bệnh trong trò chơi tình ái của hai người à?]
[Quỷ hẹp hòi (Phiên bản già rồi sẽ bị dụ mua thực phẩm chức năng): Giáo sư Omega độc thân lần trước anh bắt gặp ở viện nghiên cứu, tôi có thể giúp anh làm quen.]
[Lý Kiệu: !]
[Lý Kiệu: Ha, không phải chỉ là một buổi khám tổng quát nho nhỏ thôi sao? Cứ để đại gia đây lo liệu, đảm bảo tiêu chuẩn cao nhất, đừng nói là cục sỏi, đến cả u nang bé bằng cái mắt muỗi cũng không bỏ sót, uy tín trăm phần trăm!]
[Quỷ hẹp hòi (Phiên bản bà mai): Chờ tin tốt của anh.]
[Lý Kiệu: Chờ chút, anh vừa mới bảo Chúc Tri Hi nói với anh rằng cậu ta bị bệnh nan y, vậy tại sao không tự mình hỏi trực tiếp xem cậu ta bị bệnh gì? Mắc gì phải tốn công sức đi khám tổng quát? Còn nếu anh muốn kiểm tra toàn diện thì nó bao gồm rất nhiều hạng mục, tốn 1 ngày là còn ít.]
Phó Nhượng Di nhìn chằm chằm vào tin nhắn này, không vội trả lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!