Chương 24: Mắc Kẹt Trong Nhận Thức – Cậu Muốn Được Bồi Thường Kiểu Gì?

Khi Phó Nhượng Di tỉnh lại, đầu óc anh vẫn còn mơ hồ, tầm nhìn chìm trong bóng tối, hương hoa nồng nàn đến mức có phần nghẹt thở xộc thẳng vào khứu giác, từng sợi từng sợi, như lụa như gấm, bao trùm lấy cả không gian.

Đó là pheromone của anh, hơn nữa còn là pheromone trong kỳ mẫn cảm, hương hoa bưởi lấn át mọi mùi hương khác, cực kỳ nồng đượm.

Mở mắt ra, Phó Nhượng Di hơi ngẩn ngơ, cảm giác như vừa trải qua một giấc mơ dài đằng đẵng và hỗn độn, sau khi tỉnh lại, những hình ảnh nóng bỏng dần dần tan rã, tan biến, như một giọt mực hồng hòa vào nước rồi biến mất không dấu vết.

Khi xúc giác quay trở lại, anh nhận ra bả vai và cổ tay có hơi đau nhức. Rất nhanh sau đó, anh cảm thấy có điều gì đó không đúng, quay mặt sang thì phát hiện tay trái của mình bị trói, vòng tay lại một lần nữa bị khóa trên cổ tay anh.

"Cái quái gì vậy…" Anh giơ tay lên, phát hiện đầu bên kia của sợi dây đang vướng vào thứ gì đó. Nhìn dọc theo sợi dây màu xanh dương dùng cho dã ngoại, nó quấn hai vòng quanh chân tủ đầu giường, nhưng chưa hết, vẫn còn kéo dài.

Đầu dây bên kia kết nối với… Chúc Tri Hi đang cuộn tròn người lại ngủ trên ghế lười.

Cái ghế lười này ở trong phòng của cậu ta ? Sao lại chạy đến cạnh giường anh rồi?

Anh giơ tay lên cao hơn một chút, sợi dây căng ra, kéo theo tay trái của Chúc Tri Hi.

Đang chơi trò gì vậy? Phó Nhượng Di cố gắng nhớ lại, nhưng đầu óc rối tung, đau như muốn nứt ra, những ký ức mà anh miễn cưỡng truy tìm được chỉ là việc mình xin nghỉ học hai ngày, uống thuốc, ngủ mê man, tỉnh dậy thì thấy không thoải mái…

Sau đó anh đến phòng Chúc Tri Hi, chui vào lều của cậu ấy.

Rồi chuyện gì xảy ra tiếp theo?

Một vài mảnh ký ức rời rạc chợt lóe lên, rồi lại biến mất.

Phó Nhượng Di cố gắng ngồi dậy, muốn tháo nút thắt trên cổ tay. Nhưng nút thắt này khó gỡ hơn so với anh nghĩ.

"Lại làm cái gì nữa vậy…" Giọng nói quen thuộc, nhão nhão dính dính vang lên, "Tôi mới chợp mắt được một lát, tha cho tôi đi."

Chúc Tri Hi nói xong, lầm bầm vài tiếng, định xoay người tiếp tục ngủ, nhưng tay cậu bị dây kéo chặt. Cậu hít sâu một hơi, không còn cách nào khác, đành phải bò dậy, đẩy tấm bịt mắt l/ên đỉ/nh đầu.

Cậu ngẩng đầu lên, tóc tai rối bù, ngây ngây ngốc ngốc nhìn chằm chằm Phó Nhượng Di một lúc.

Phó Nhượng Di đầu óc trống rỗng, có lẽ vì kỳ mẫn cảm chưa hết hẳn, vẫn còn ảnh hưởng đến cảm xúc và lý trí của anh, thế nên trong lòng anh sinh ra một nỗi lo lắng kỳ lạ, sợ mình nói sai điều gì đó.

Anh định im lặng chờ Chúc Tri Hi nói trước, nhưng cái người đang ngồi trên ghế lười kia thì cứ ngáp ngắn ngáp dài liên tục, trông có vẻ buồn ngủ đến mức không nói nổi một chữ, nên anh đành phải chủ động mở lời.

"Sao cậu lại ở đây?" Anh giơ tay lên, cố gắng dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất để hỏi, "Còn cái này là sao?"

Chúc Tri Hi chớp mắt rất chậm, sau đó như thể chẳng thấy cũng chẳng nghe thấy gì cả, trực tiếp nằm xuống, quấn chăn quanh người, quay lưng về phía anh.

Động tác của cậu ta chẳng nể nang chút nào, suýt nữa thì kéo luôn cả Phó Nhượng Di xuống giường.

Cái gì vậy? Mình thật sự hỏi sai rồi sao?

Phó Nhượng Di giơ tay lên, lập tức kéo theo tay Chúc Tri Hi ra khỏi chăn.

"Nói gì đi chứ."

Lần này, Chúc Tri Hi bật dậy một phát, bắ/n ra một tràng như súng liên thanh: "Nói gì? Bây giờ anh lại lên cơn cái gì đấy? Anh lại đang lừa tôi đúng không? Tuyên bố cho anh biết, tôi tuyệt đối, tuyệt đối không mắc bẫy lần thứ hai đâu!"

Vừa nói xong cậu liền tháo sợi dây trên cổ tay mình xuống, vịn vào mép giường đứng dậy, nhưng ai ngờ chân lại mềm nhũn, suýt nữa thì quỳ xuống trước mặt Phó Nhượng Di.

Sao tự nhiên lại nổi điên vậy?

Gần như theo bản năng, Phó Nhượng Di vươn tay đỡ lấy khuỷu tay cậu, dù rằng chính anh cũng đang bị trói.

"Lừa cậu? Tôi lừa cậu cái gì?" Anh đau đầu, nhíu mày lại, rồi chợt nhận ra mình còn đang đeo rọ chống cắn, "Còn rọ chống cắn này… ở đâu ra vậy?"

Anh nhớ mình chưa từng đeo thứ này trước đó. Vì ở nhà không có, nên anh còn không dám để Chúc Tri Hi quay về, nghĩ đủ cách để đuổi cậu đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!