Mãi đến khi bước vào thang máy, Chúc Tri Hi vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo.
Ngồi xổm trong thang máy, cậu chống hai tay lên đầu, cơ thể nhẹ nhàng lắc lư tới lui, trên đỉnh đầu vẫn còn một lọn tóc dựng ngược vì ngủ quá say. Nhưng bản thân cậu lại hoàn toàn không nhận ra.
Cửa mở, Phó Nhượng Di túm lấy cổ áo cậu, kéo cậu đứng dậy. Chúc Tri Hi cũng không phản kháng, thậm chí còn muốn biến thành một dải rong biển mềm mại để mặc người nào đó lôi đi.
Mãi đến khi bị kéo đến trước cửa hàng trang sức, Chúc Tri Hi mới bừng tỉnh, từ dải rong biển biến lại thành con người.
Cậu nhớ ra cuộc gọi mà mẹ Phó nhận trong bữa cơm, than phiền rằng đến cả ngày lễ mà chẳng nhận được quà cáp gì.
Giáo sư đại nhân cũng hiếu thảo ghê, Giáng Sinh cũng biết chuẩn bị bất ngờ cho mẹ mình.
Nghĩ đến việc phải chọn quà cho mẹ chồng, tinh thần Chúc Tri Hi cũng phấn chấn hơn hẳn, bước vào tiệm liền đi thẳng đến quầy nữ trang rất tự nhiên hỏi han nhân viên về bộ sưu tập trang sức cao cấp mới ra mắt.
Ở bên kia, một nữ nhân viên mặc đồng phục quản lý đang nhiệt tình tiếp đón Phó Nhượng Di. Giọng cô ta rất lớn, âm sắc trong trẻo, thu hút một phần sự chú ý của Chúc Tri Hi.
"Vì ngài đặt trước vào tối qua nên có một số mẫu vẫn chưa được đưa đến, nhưng chúng tôi có ảnh, ngài có thể xem trước."
"Chúc Tri Hi." Phó Nhượng Di quay đầu lại, gọi tên cậu từ xa, giọng điệu nghe có vẻ không được vui cho lắm.
Chuyện gì nữa đây giáo sư đại nhân?
Chúc Tri Hi vội vàng đặt sợi dây chuyền lục bảo đang xem xuống, bước đến chỗ anh ta.
"Em định mua dây chuyền à?" Phó Nhượng Di hỏi.
Chúc Tri Hi hơi ngớ người: "Hả? Em?"
Ý là muốn tôi đứng tên mua rồi tặng mẹ anh?
Thông minh ghê, bí kíp võ công để nhanh chóng lấy lòng mẹ chồng đây mà.
"Được thôi." Cậu phản ứng lại, cười với Phó Nhượng Di, còn vỗ ngực mình một cái, "Em mua."
Phó Nhượng Di nhíu mày.
Làm cái trò quỷ gì vậy, bệnh tâm thần à.
"Mua cho ai?"
"Cho mẹ chúng ta." Chúc Tri Hi trưng ra vẻ mặt đầy tự hào kiểu "Thấy chưa, thấy em hiểu chuyện ghê chưa?"
Phó Nhượng Di im lặng.
Đúng lúc này, quản lý xuất hiện, mỉm cười mời hai người vào phòng VIP ngồi.
"Đây là toàn bộ mẫu nhẫn của thương hiệu chúng tôi, gần như tất cả sản phẩm đều có mặt ở đây."
Nhẫn?
Đúng là nhẫn thật, hai khay đầy ắp nhẫn trang sức.
Phó Nhượng Di vẫn giữ giọng điệu thản nhiên như mọi khi: "Em thích cặp nào?"
Chúc Tri Hi trợn mắt nhìn anh.
Hai giây sau, cậu ghé sát tai Phó Nhượng Di, thì thầm cực nhỏ.
"Chúng ta đang chọn nhẫn cưới?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!