Chương 30: Anh là của em

Edit: Nhược Vy

Beta: Quanh

Hà An Nhiên cũng giang tay ôm anh.

Ôm như vậy, cô cảm giác mình đã ôm cả thế giới, Chu Duyên Xuyên là cả thế giới của cô.

Em cũng nhớ anh.

Từ khi xác định quan hệ, Hà An Nhiên không hề đè nén tình cảm của mình nữa.

Chu Duyên Xuyên rõ ràng là được chiều mà lo sợ, cánh tay đang ôm cô không khỏi dùng sức hơn, như muốn khảm cô vào xương cốt mình. Ôm một lúc, Chu Duyên Xuyên mới buông cô ra, đôi mắt nhìn thẳng vào cô.

Hà An Nhiên cũng không chút yếu thế nhìn anh.

Hai người cứ đối mắt như vậy, vài giây sau, Chu Duyên Xuyên không nhịn được cười, anh cúi người hôn lên môi cô một cái.

Hôn xong, anh liền tách môi cô ra, nhưng mà còn chưa tách ra, Hà An Nhiên bỗng đưa tay chạm vào má anh, nhón chân lên.

Cơ thể Chu Duyên Xuyên lập tức cứng đờ, anh đã từng hôn Hà An Nhiên vài lần, nhưng lần nào cũng là anh chủ động, cô chưa từng chủ động hôn anh, đây là lần đầu tiên.

Kỹ thuật hôn của Hà An Nhiên không tốt, cô chỉ biết dán môi mình vào môi anh, cắn lung tung, còn lại thì không biết, nhưng chỉ như vậy cũng đã có thể khiến Chu Duyên Xuyên nóng cả người.

Bàn tay anh chế trụ eo cô, nâng cô lên một chút, đảo khách thành chủ làm cho nụ hôn sâu hơn.

Hơi thở nồng đậm nam tính ập vào mặt, Hà An Nhiên cảm thấy cả người mình mềm đi, tê dại như bị hàng tỉ con kiến gặm cắn, khiến cô muốn ngừng cũng không được.

Cô vòng tay ôm cổ anh, hơi nhắm mắt lại, ngoan ngoãn đáp lại anh.

Cô thích anh hôn, cô thích hương vị mát lạnh trong miệng anh, tất cả mọi thứ của anh đều khiến cô thích, đều khiến cô mê muội.

Chu Duyên Xuyên vuốt lại đầu tóc hơi lộn xộn của cô, sau đó nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu cô, tràn đầy yêu chiều.

Đôi tay Hà An Nhiên ôm lấy vòng eo gầy nhưng rắn chắc mạnh mẽ của anh.

Anh ăn cơm chưa? Cô nhẹ nhàng hỏi anh.

"Anh ăn trên máy bay rồi."

"Cơm trên máy bay mà cũng no được à?" Hà An Nhiên rời khỏi cái ôm của anh, ngầng đầu nhìn anh.

"Em đi làm cho anh tô mì." Nói xong cô liền chuẩn bị đi làm cho anh. Nhưng cô còn chưa bước được nửa bước thì đã bị anh chế trụ.

"Không cần phiền vậy đâu, anh không đói."

Anh thân mật cọ trán với cô.

Anh đi tắm đã.

"Ừ, em đi lấy đồ ngủ cho anh."

Chu Duyên Xuyên buông cô ra.

Ừ.

Hà An Nhiên mỉm cười chạy đến bên cạnh hành lý của Chu Duyên Xuyên, đặt nó nằm xuống, sau đó ngồi xổm mở khóa kéo.

Chu Duyên Xuyên cũng đi qua, ngồi xổm bên cạnh cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!