Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
"Tống Trân cũng thích bánh trôi vị xoài à?" Anh trêu chọc hỏi.
Hà An Nhiên giờ đã xấu hổ không nói nên lời, mà lúc này Tống Trân cũng không biết chui ở đâu ra.
"Không thích nha, An Nhiên biết loại quả em ghét nhất là xoài, sao có thể mang cho em bánh trôi vị xoài được."
"Tống Trân…"
Lúc này Hà An Nhiên quả thực xấu hổ không có chỗ che, hận không có một cái lỗ để chui vào.
"Em… em đem để mình ăn."
"Sao? Anh nhớ là em thích bánh trôi vị cà chua mà?"
"Giờ em thích ăn vị xoài, không được à?"
Chu Duyên Xuyên thấy Hà An Nhiên sắp bùng nổ nên không trêu chọc cô nữa.
"Được, được chứ." Trong giọng nói của anh có sự yêu chiều nhàn nhạt.
Tống Trân nhìn hai người này, cô vẫn là người rất có nhãn lực.
"Thôi, bánh trôi bảy màu này mình không ăn đâu, hai người ăn đi, mình muốn đi ăn bánh trôi đoàn làm phim nấu. Hai người cứ từ từ ăn, từ từ thôi." Nói xong, cô ấy liền rời đi, đầu không ngoảnh lại.
"Tống Trân…"
Chu Duyên Xuyên cảm thấy cô gái Tống Trân này càng ngày càng hiểu chuyện.
"Ngồi xuống đi."
Anh giúp cô kéo chiếc ghế bên cạnh ra.
Tầng thứ ba là nước canh, Chu Duyên Xuyên cho bánh trôi vào.
"Ăn chưa?"
Hà An Nhiên do dự một lát, sau đó lắc đầu.
"Vừa hay, cùng ăn đi."
...
"Nghiễm Ninh, Duyên Xuyên đâu?" Hà Tụng Nghị chỉ nhìn thấy Tề Nghiễm Ninh một mình đến đây, không thấy Chu Duyên Xuyên.
"Cậu ấy nói cậu ấy không ăn, cậu cũng hiểu cậu ấy mà."
Hà Tụng Nghị suy nghĩ một lát, vẫn cảm thấy không yên tâm, lát nữa mấy người họ sẽ diễn cảnh đêm, cô sợ tối anh sẽ đói.
"Không được, mình vẫn nên đem một chút cho cậu ấy, tốt xấu gì cũng phải ăn vài miếng mới được."
"Đúng là tri kỷ." Tề Nghiễm Ninh nói.
Hà Tụng Nghị nhìn anh: "Nếu cậu không ăn, mình cũng sẽ đem cho cậu."
"Được rồi, có những lời này của cậu, nhiều năm làm anh em của chúng ta không uổng công."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!