Chương 4: (Vô Đề)

Nơi xa góc đường, hai người mới vừa rồi đi ngang qua nói chuyện thì thầm, lúc này đang đứng ở trước mặt Tôn Phóng, chắp tay cười nói: "Nhị đương gia, đều đã làm thỏa đáng."

Tôn Phóng gật gật đầu, lại nói: "Ngày mai các ngươi tiếp tục đi lan truyền tin tức. Nhớ kỹ, hành động bí mật chút."

"Vâng, Nhị đương gia mời nói."

"Nói là, Thái Tử có sở thích với Long Dương……" (yêu thích nam nhân)Hôm sau, tin tức lan truyền nhanh chóng.

Cố Lang ăn xong cơm chiều, khi trở lại trong phòng thì Ngô Thất cũng ở đó.

"Ngươi có nghe nói gì không?" Ngô Thất ngồi ở trên giường, giương mắt hỏi y.

Cố Lang: "Chuyện gì?"

Ngô Thất nhỏ giọng nói: "Nghe nói, Thái Tử yêu thích Long Dương."

Cố Lang: "…… Nghe nói." Có quan hệ gì với ta đâu?

Ngô Thất: "Ta còn nghe nói, hắn coi trọng một hộ vệ ở Đông Cung."

Cố Lang: "……" Cái này không nghe nói.

——-

Người trong lòng là nam tử

Cố Lang đối với việc Thái Tử coi trọng hộ vệ Đông Cung hay không không có hứng thú. Y cởi bỏ bội đao bên hông xuống, lại cầm lên một tấm vải bố sạch sẽ, nghiêng theo ánh nến, ngồi ở bên cạnh bàn bắt đầu lao chùi thanh đao.

Ngô Thất nhìn ánh nến hắt lên sườn mặt y, nhìn không nháy mắt, lại nói: "Nghe nói người hộ vệ kia cao ráo eo nhỏ, rất tuấn lãng. Cố huynh đệ, ngươi sinh ra có bộ dáng đẹp đẽ như vậy, người hộ vệ kia…… Không phải là ngươi chứ?"

Cố Lang ngay cả nhấc mắt cũng không, nói: "Ta chưa từng gặp Thái Tử."

"Ngươi chưa từng gặp Thái Tử," Ngô Thất nói: "Có thể Thái Tử từng gặp qua ngươi thì sao?"

Cố Lang lười nói chuyện với hắn.

Ngô Thất chưa từ bỏ ý định nói: "Cố huynh đệ, nếu Thái Tử thật sự coi trọng ngươi, ngươi tính như thế nào?"

Cố Lang bỗng nhiên xoẹt một cái rút đao, chém ngọn nến trước mặt thành hai đoạn.

Ngô Thất: "……" Đừng tàn nhẫn như vậy chứ?Phủ Thừa tướng, Cao Thừa khoanh tay ngồi ở sảnh ngoài.

Từ Chi Nghiêm uống ngụm trà, nhìn gã nói: "Cao tướng quân xin yên tâm, lão phu sẽ sai người mau chóng ép tin tức này xuống, sẽ không ảnh hưởng đến chuyện Thái Tử cưới phi."

Cao Thừa liếc ông ta một cái, mở miệng nói: "Thái Tử đoạn tụ, ngươi chịu gả nhi nữ cho hắn sao?"

Từ Chi Nghiêm cười nói: "Hẳn là có nội tình, Thái Tử hẳn là không phải……"

Cao Thừa: "Sao ngươi biết hắn không phải?"

"Thái Tử suốt ngày say mê tu tiên vấn đạo," Từ Chi Nghiêm nói: "Trước đây chưa từng có nam sủng. Tin tức này đột nhiên lan truyền, hẳn là có người mưu tâm."

"Nếu tin tức kia là sự thật, ngươi gả nhi nữ đi rồi, nàng chẳng khác nào sống như góa phụ." Cao Thừa nghiêng thân, kề sát vào Từ Chi Nghiêm nói: "Không bằng như vầy, ngươi gả nhi nữ cho ta, như thế nào?"

Từ Chi Nghiêm: "……"

Trong hậu viện của tướng phủ, nhi nữ của thừa tướng Từ Kính Nhi ôm nha hoàn khóc lóc thảm thiết: "Ta không tin, Thái Tử làm sao lại đoạn tụ? Hắn đẹp như vậy, sao lại có thể là đoạn tụ……"

"Tiểu thư, đừng thương tâm," nha hoàn nhẹ nhàng vỗ vai nàng, an ủi nói: "Nói không chừng là người bên ngoài nói bậy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!