Chương 8: (Vô Đề)

Ngày hắn khải hoàn trở về...

Ngày hắn cùng công chúa thành thân...

Tuyết rơi giữa trời quang đỏ rực, là hoan hỉ hay tang thương?

Hắn và nàng giữa chốn đông người vẫn tìm thấy ánh mắt nhau, nhưng tình cảnh đã khác xưa...

Hắn bây giờ là Ngụy Tướng Quân chiến công hiển hách, dẹp loạn phương bắc, sang bằng địch quốc, chiến loạn triền miên cuối cùng cũng chấm dứt, còn được hoàng thượng đích thân ban thưởng, tứ hôn cho Nạp Lan công chúa trở thành đương kim phò mã, thân phận tôn quý biết bao!

Vạn lần chưa từng nghĩ đến, sẽ gặp lại nhau trong tình cảnh này.

Lão thiên gia, thật biết trêu ngươi!

Nàng vẫn sống trong Uyển Các, hắn tuy được hoàng thượng ban cho phủ đệ nhưng vẫn ở lại Vu Thiên Sơn Trang, chỉ là không hề gặp gỡ.

Cùng người sống chung một nơi, lại chỉ có thể bích dạ thương thiên, dạ dạ tâm...

Cho đến một đêm ấy, giữa vùng tuyết trắng này lại lần nữa nhiễm huyết sắc, đêm đó m.á. u chảy thật nhiều... Một màu đỏ rực...

Tang thương...

Nàng đau đớn nằm trên giường, tưởng như không qua khỏi...

Hắn nắm chặt lấy bàn tay nàng, lần đầu tiên nàng thấy con người tà mị ấy rơi lệ...

"Nghiệt Thần... Vì sao phải làm vậy... Vì sao phải làm vậy..."

Vô số lần hỏi đều không có đáp án...

"Y Loan... chúng ta không thể có con..."

Nàng thê lương rút tay mình ra, chúng ta không thể có con nghe hay làm sao...

Cuối cùng nàng cũng hiểu những người như phụ thân nàng, mẫu thân nàng, đến cả Nghiệt Thần cũng vậy, vì ước vọng bản thân không tiếc từ bỏ những thứ cản đường...

Cho dù đó là một sinh mạng vô tội...

"Nghiệt Thần là vì công chúa đúng không, vì huynh muốn có lòng tín nhiệm của hoàng thượng đúng không? Vậy ta tác thành cho huynh! Thay phụ thân ta trả nợ cho huynh, như vậy chúng ta liền không ai nợ ai nữa rồi..."

Đêm đó nàng tuyệt vọng nhắm mắt mặc cho những cơn đau truyền đến xé toạc tâm can...

Đêm đó hắn nhất quyết không buông tay... Lệ rơi suốt một đêm

Cùng nàng trải qua....

Sau đó, hắn không đến nữa...

Mấy ai biết được hắn vì kẻ g.i.ế. c cả nhà mình, thao túng hắn suốt mười mấy năm như quân cờ mà cầu tình...

Chỉ cần hoàng đế không truy cứu nữa, chỉ cần buông tha cho mạng của phụ thân nàng hắn liền hứa cả đời tuyệt tử, cả đời không gặp lại nàng...

Đây chẳng phải cũng là điều nàng muốn sao?

Hắn thành toàn cho nàng!

Nghe cung nhân báo hắn sắp cùng công chuyển đến phủ đệ tướng quân, trả lại Vu Thiên Sơn Trang cho nàng.

Nàng lẳng lặng tựa vào gốc đào thụ, cái lạnh giữa trời đông khắc nghiệt cũng không bằng lòng người thay tâm...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!