*Ở bên kia bờ biển*
Edit: Hiểu Đồng
Tô Noãn lạnh lùng nhìn thẳng vẻ mặt gần như khẩn thiết của Doãn Thuỵ Hàm, sâu kín phun ra mấy chữ:
"Ý của cô là, để cho tôi mang thai hộ giúp hôn nhân của cô và Cố Lăng Thành sao?"
Doãn Thuỵ Hàm nhìn vẻ mặt Tô Noãn, kéo nhẹ khoé môi, cười đến có chút miễn cưỡng, mang theo ngôn ngữ chua sót bất lực:
"Nếu Tô tiểu thư có thể cho Lăng Thành hiểu rõ tình yêu, tôi sẽ không ngăn cản, từ lúc mới bắt đầu tôi sẽ không ngăn cản qua không phải sao?"
Doãn Thuỵ Hàm dừng lại một chút, cô hơi ngẩng đầu, ánh mắt đảo qua căn nhà không tính là sa hoa này, sau đó tầm mắt hạ xuống trên khuôn mặt Tô Noãn:
"Nếu Tô tiểu thư thật sự chấp nhận anh ấy, nên hiểu được mục đích hiện tại tôi ngồi ở đây."
Cố Lăng Thành cần đứa con, mà Doãn Thuỵ Hàm sẽ không sinh được nữa, nếu Tô Noãn cô yêu Cố Lăng Thành như vậy, liền giúp anh ấy sinh một đứa con đi, coi như là thoả mãn tình cảm nhớ nhung của cô dành cho Cố Lăng Thành mấy năm nay.
Tô Noãn giọng điệu mỉa mai nở nụ cười, đem điều khiển từ xa để lại trên ghế sofa, khoanh 2 cánh tay, thản nhiên, đánh giá người vợ thâm tình đại nghĩa này:
"Tôi nghĩ trước khi tôi hiểu ra, cô hẳn là nên rõ ràng chính mình đang làm cái gì, tôi hiện tại bất quá cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường nhất, không cần thiết để cho cô đường đường là Thị trưởng phu nhân lãng phí tâm cơ giễu cợt như vậy."
Trong ti vi còn vang lên tiếng nhạc vui, nhưng không cách nào làm dịu đi bầu không khí từ từ căng thẳng lạnh lùng bên trong phòng khách, Tô Noãn nhìn Doãn Thuỵ Hàm khẽ vặn chân mày, nhẹ nhàng cười cười:
"Nếu mấy tháng sau cô tới tìm tôi nói mấy lời này, tôi thế nhưng có thể thật đúng là nghĩ đến cô vì Cố Lăng Thành mà cam nguyện uỷ khuất mình, dù sao ngay cả người chồng chân chính của mình cô cũng có thể khoan dung có thêm vợ, quả thật là rất mê người."
"Tô tiểu thư không tin ý của tôi sao?"
"Tôi chưa bao giờ hoài nghi động vật giống cái đang lúc vì con giống đực nào đó mà liều đánh nhau một sống một chết, thế giới động vật, hẳn là cô có xem qua đi, cô cảm thấy một con báo có thể chứa hai con hổ sao?"
Dung nhan tinh xảo của Doãn Thuỵ Hàm bên dưới vẻ mặt bình thản trầm xuống, cô ta nhìn Tô Noãn không ngừng nói một từ, không phủ nhận cũng không thừa nhận Tô Noãn giờ phút này đưa ra phỏng đoán.
"Nếu tôi đi mang thai hộ, vậy cô định an bài chỗ ở của tôi như thế nào, thân là vợ lớn cô nếu có thể chủ động sắp xếp giúp chồng mình tìm phụ nữ, như vậy tự nhiên sẽ không để ý đem hang ổ ân ái của bọn cô tặng cho một phụ nữ khác, cho nên Cố phu nhân, cô phải rời đi sao?"
Tô Noãn cười lạnh nhìn thẳng Doãn Thuỵ Hàm đối diện, Doãn Thuỵ Hàm nhíu mày, ngữ khí hờ hững đáp lại Tô Noãn từng bước ép sát, giống như cái đề tài này bất quá cũng chỉ là việc nhà để hai người phụ nữ nói chuyện phím:
"Tô tiểu thư nếu nghĩ đến quay về bên Lăng Thành, tối thiểu không nên phá huỷ anh ấy không phải sao?"
"Tôi chưa bao giờ nghĩ tới muốn cướp đi Cố Lăng Thành từ trong tay cô, cô cho rằng tôi còn có thể muốn một tay tự phá huỷ tất cả hạnh phúc của đàn ông sao?"
Tóc mái dài màu nâu trên trán che lại đôi mắt cô, Doãn Thuỵ Hàm nhìn sang, liền chỉ nhìn thấy khoé miệng Tô Noãn thản nhiên trào phúng:
"Huống chi, tôi vì cái gì phải đi phá huỷ anh ta, cô cho là Cố Lăng Thành là người đàn ông dễ dàng bị huỷ diệt như vậy sao? Đừng quên, tôi với anh ta mà nói, bất quá cũng chỉ là món đồ chơi hứng thú nhất thời mà thôi, sau khi thắng một ván cờ liền vứt bỏ đi."
"Tô tiểu thư, thật sự cho rằng Lăng Thành chỉ là đem cô trở thành quân cờ lợi dụng xong rồi ném bỏ sao?"
Tô Noãn đứng dậy mới vừa đi được một bước, liền nghe được thanh âm khinh u của Doãn Thuỵ Hàm từ phía sau truyền đến, cô hơi nghiêng đầu, mắt nhìn xuống vẻ mặt xinh đẹp điển cố của Doãn Thuỵ Hàm hơi thở nồng đậm:
"Cô muốn nói gì cứ nói thẳng ra tốt hơn, không cần phải quanh co lòng vòng với tôi như vậy, tôi nhớ được trước đây tôi từng nói qua, chúng ta không phải bạn tốt thân thiết gì, ngay cả nhiều khi ở chung một giây cũng làm cho đối phương không được tự nhiên."
Doãn Thuỵ Hàm ngồi ở trên ghế sofa, ngẩng đầu nhìn Tô Noãn lời nói lạnh nhạt, sắc mặt buồn tẻ:
"Anh ấy có nhiều phụ nữ như vậy, lần lượt thay đổi, nhưng chỉ riêng cô là anh ấy dây dưa nhiều năm như vậy, anh ấy còn không muốn chặt đứt quan hệ với cô, cô không phải không biết nói anh ấy vô tình, nếu anh ấy giống như lời nói thật muốn cùng một người phụ nữ phũ sạch quan hệ thì…"
"Cho nên, nếu như là cô, tôi nghĩ anh ấy sẽ không quá bài xích tôi làm ra quyết định này."
Mặc dù hôn nhân trở nên hữu danh vô thực, cũng phải nỗ lực bảo vệ vinh quang chói lọi bên ngoài, duy trì hình tượng vợ chồng mẫu mực Cố phu nhân cùng Cố phó thị trưởng của cô ta?
Thay vì khiến chồng ở bên ngoài tầm hoa vấn liễu*, chẳng thà tự mình tìm đàn bà thích hợp, để có thể vừa ràng buộc tâm của chồng, vừa có thể khiến cho đoạn hôn nhân này tiếp tục nữa, mà không phải kết thúc thảm đạm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!