Chương 116: Ngoại Truyện 1 Chứng Minh Của Tình Yêu

Khi Lục Cảnh Hoằng lấy hóa đơn xuất viện cộng thêm việc sau khi nghi ngờ là Tô Noãn có thể sinh đôi, cảm xúc được giấu kín xưa nay cũng khó che đậy được niềm vui sướng của anh, khóe miệng chứa đựng nụ cười quay về phòng bệnh, lại không nhìn thấy một bóng người trong phòng thì nụ cười trên mặt nháy mắt thu lại, sắc mặt vẻ lo lắng trải rộng.

Cõi lòng vui sướng còn chưa kịp phát tiết, đã bị một trận cuống cuồng thay thế, Tô Noãn thế nhưng mượn cớ về phòng bệnh đi toilet lại thành công trốn đi, lại một lần nữa không coi anh vào đâu biến mất không thấy tăm hơi!

Lục Cảnh Hoằng tay cầm hóa đơn đóng tiền viện phí chợt siết chặt, lập tức xoay người cất bước đi, cho đến khi hai bước cũng từng bước mà chạy thật nhanh, trong lòng lặng lẽ nghiến răng nghiến lợi, Tô Noãn, lúc này đây bắt được em tuyệt đối không cho em tiếp tục rời khỏi anh nửa bước!

Tô Noãn đang ở phi trường chuẩn bị lên máy bay hắt hơi một cái, xoa xoa chóp mũi, do Trương Kiệt Minh hộ tống lên máy bay, ngồi ở chỗ gần cửa sổ, Tô Noãn nhìn đầy màu sắc di chuyển bên ngoài cửa sổ, tinh thần có chút bay xa, bên tai đột nhiên vang lên tiếng của Trương Kiệt Minh:

"Nếu không bỏ được, tại sao không đợi anh ấy, mà phải một mình rời đi.

"

"Khi cậu yêu ai đó một thời gian, cậu liền sẽ biến thành một tên ngốc, cậu sẽ vắt óc tìm kế đi bảo vệ cô ấy, loại bỏ những gì có thể gây tổn thương cô ấy, bao gồm một nhân tố không xác định nào đó…"

Trương Kiệt Minh nghe được nhướng mày vừa nhíu, mím môi suy nghĩ trong chốc lát, "à" một tiếng:

"Hôm nay tới lượt người đàn ông này chính là người hiện tại cô đang yêu, mà người đàn ông lần đầu tiên tới đại viện tìm cô, hẳn là người mà cô… từng yêu?"

Tô Noãn không tiếp tục nói chuyện phím với cậu ta, đeo miếng che mắt nhắm mắt nghỉ ngơi, cô không cần lo lắng Lục Cảnh Hoằng, anh lập tức sẽ về nước gặp mặt, cô nghĩ cô cần nên lo lắng cho mình sau khi hạ cánh máy bay nên đi đâu ăn uống một chút gì đó.

Cô không thể về biệt thự của cô và Lục Cảnh Hoằng ở kinh thành, cô từ đầu tới cuối không thể hoàn toàn yên tâm về Cố Lăng Thành, anh chưa từng hứa với cô sẽ không làm ra chuyện gì nguy hại đến Lục Cảnh Hoằng, ít nhất giờ phút này cô thua không nổi bất kỳ cá cược nào.

Thời điểm mới vừa xuống máy bay trong lúc cô đang rầu rĩ, thế nhưng lại nhận được điện thoại của chị hai Lục gia Lục Cảnh Ngưng, ngoài lần chủ động gọi điện thoại cho Lâm Gia Gia mấy tháng trước thì đây cũng là lần đầu tiên cô mở máy, điện thoại tin nhắn theo nhau mà đến, số lượng nhiều nhất đều là tên của một người.

Tô Noãn kìm nén rung động trong lòng, nghe Lục Cảnh Ngưng đầu kia điện thoại cảm khái thân thiết hỏi thăm, sau đó chị ấy nhắc tới nhìn thấy ảnhTô Noãn trên báo, sau đó lại thật cẩn thận thăm hỏi Tô Noãn có phải mang thai hay không?

Tin tức này vẫn chưa được công khai, nếu như Lục Cảnh Ngưng biết, chỉ có thể nói là do Lục Cảnh Hoằng báo tin, Tô Noãn hạnh phúc vuốt bụng nhẹ giọng bảo đúng vậy.

Sau đó trong điện thoại là một trận tiếng cười vui sướng, sau đó Lục Cảnh Ngưng giống như là tự hỏi một hơi, ngừng một chút nói:

"Chị ba có chuyện nói với em….

"

Tô Noãn nghe thấy trong điện thoại truyền đến một tiếng ho khan mơ hồ, liền đoán được Cơ Tố Thanh hẳn là đang ở bên cạnh Lục Cảnh Ngưng, Tô Noãn không cảm thấy không có chút tự nhiên nào, chỉ làm ra vẻ không biết tiếp chuyện:

"….

, chị ba nói gì ạ?"

Bên đầu kia điện thoại là mộttrận tiếng cười xột xoạt xột xoạt, Tô Noãn kiên nhẫn đợi, rốt cuộc nghe thấy Lục Cảnh Ngưng vui vẻ trở lại: "chị Ba nói em, vợ thằng Út mang thai vẫn là nên về nhà dưỡng thai, vừa vặn ở ven bờ biển bên kia có một biệt thự, thời tiết mùa này mát mẻ, lại là thời điểm có hải sản tươi ngon nhất, đứa trẻ ăn vào sẽ càng thêm thông minh.

"

Tô Noãn nghe thấy hai chữ hải sản, tuyến nước bọt muốn trào ra, nuốt nước bọt vào miệng liền kéo valy hành lý đón xe đi đến địa chỉ Lục Cảnh Ngưng nói: "Em lập tức qua ngay.

"

Có thể nói con gái mang thai là vô cùng đơn thuần, một mặt muốn tránh Lục Cảnh Hoằng, mặt khác vì cục cưng trong bụng lại bắt đầu không quan tâm, căn bản không xem đi nhà Cơ Tố Thanh cũng chính là quay về nhà Lục gia.

Tô Noãn đã không đi xe buýt, cô thoải mái tựa người vào lưng ghế phía sau, (Các bạn đang xem truyện được dịch bởi Bạch Thiên Lâu.

) nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ đi nhanh vun vút, vừa vỗ về bụng vừa âm thầm đắc ý: bảo bối của chúng ta quả nhiên là ngoan ngoãn, cả ngày cũng khiến cho mẹ không lo ăn uống…

…………

Tô Noãn liền chuyển đến ngôi biệt bên bờ biển ngay trong ngày hôm đó, thời gian thảnh thơi cả ngày liền kết thân cùng chủ nhân của mấy căn biệt thự gần đó, ở đây không giàu cũng sang, Tô Noãn nhận ra bọn họ nhiệt tình với mình cũng là do có quan hệ với Cơ Tố Thanh.

Còn quan hệ với Cơ Tố Thanh cũng từng bước phát triển theo chiều hướng tốt, từ sau khi biết được Tô Noãn mang thai, Cơ Tố Thanh cũng càng thêm không che dấu quan tâm của mình dành cho Tô Noãn, khi thì nhìn đến xuất thần cái bụng hơi nhô ra của Tô Noãn, khóe miệng vui mừng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!