Chương 37: Anh thích em, Thẩm Úc Đường

Chúng ta đến đây... l*m t*nhCốp xe mở ra, bên trong chất đầy những đóa hồng Freud đỏ thẫm, chỉnh tề và dày đặc đến mức khó mà đếm xuể. Trong ánh đèn xe hắt xuống màn đêm, sắc đỏ ấy tựa như ngọn lửa bùng cháy, chồng chất từ đầu này sang đầu kia, từ trên xuống dưới, rực rỡ đến ngột ngạt.

Ngay giữa biển hoa ấy, một tấm thiệp trắng lặng lẽ nằm đó. Thẩm Úc Đường bước tới, đưa tay nhặt lên. Chất liệu dày dặn như giấy thư tay, viền giấy còn in hoa văn tinh xảo.

Trên đó là nét bút quen thuộc của Lục Yến Hồi.

Dòng chữ được viết bằng bút máy, mực xanh đậm:

[If I were dead and buried and I heard your voice, beneath the sod my heart of dust would still rejoice.]

(Nếu tôi chết đi và bị chôn vùi dưới lớp đất, thì trái tim hóa thành tro bụi của tôi chỉ cần nghe được giọng nói của em cũng sẽ vui sướng khôn cùng.)

Tim Thẩm Úc Đường bỗng đập mạnh một nhịp, giống như viên bi thủy tinh bật khỏi kẹp, tích tụ đầy lực rồi va chạm tứ tung, khiến ngực cô rộn ràng.

Câu thơ này sao cô lại không biết — đó chính là khúc ngâm trong Roman Holiday, khi Công chúa Ann say khướt ngồi trong căn hộ của Joe Bradley. Nguyên tác thuộc về nhà thơ người Anh, John Keats.

"Thì ra anh xem Roman Holiday rồi?" Cô kẹp chặt tấm thiệp, ngoảnh đầu nhìn Lục Yến Hồi.

Hắn chỉ bất lực cười, khẽ lắc đầu: "Em chú ý sai trọng điểm rồi đấy." Nhưng rồi hắn vẫn đáp, "Tôi xem rồi. Những bộ phim em từng nhắc, tôi đều tìm xem cả."

Cô đưa tay chỉ cốp xe đầy hoa: "Vậy... ý anh là gì đây?" Giọng điệu rõ là biết rồi còn hỏi.

Lục Yến Hồi không vội trả lời. Hắn đứng ngay trước mặt cô, cúi đầu nhìn xuống. Trong đôi mắt ánh lên sự dịu dàng như chứa cả bầu trời sao.

Hắn nắm lại bàn tay cô, nhẹ nhàng đặt vào lòng bàn tay mình: "Dù em nói không tin vào hôn nhân, nhưng em luôn yêu thích sự lãng mạn, phải không? Còn mục đích thật sự... bây giờ tôi chưa thể nói. Em phải theo tôi đến một nơi trước đã."

Mười giờ đêm, xe hướng về bờ biển Anzio. Con đường ven biển trải dài, một bên là hàng cọ thẳng tắp, một bên là biển đêm xanh thẫm vô tận.

Không khí đã dịu đi, gió biển mằn mặn thổi tới, mát lành vừa vặn. Chiếc mui trần lao vun vút mang theo hương vị mặn mòi và thoang thoảng cỏ cây. Thẩm Úc Đường ngồi ghế phụ, mái tóc dài tung bay như nét mực vẩy trong gió. Cô đưa cánh tay ra, mở rộng bàn tay, để gió lùa qua kẽ ngón.

Đài radio vang lên ca khúc quen thuộc, cô híp mắt hát theo, như mở một buổi diễn riêng cho chính mình.

Khi hát đến đoạn cao trào "It's a cruel summer, with you", cô gần như tái hiện y nguyên động tác nhảy của Taylor Swift trên sân khấu, vui đến mức như muốn nhảy bật lên ghế.

Lục Yến Hồi chỉ mỉm cười, nhìn cô qua gương chiếu hậu. Đến khi cô hát mệt, bụng đầy gió và hơi muối biển mới ngoan ngoãn ngồi xuống, khẽ xoa bụng rồi lén đánh một tiếng nấc.

"Anh biết không, vừa rồi anh nhìn em giống hệt mẹ em."

Hắn ngạc nhiên: "Sao lại thế?"

"Vì hồi nhỏ, mỗi lần em kể chuyện cười nhảm cho mẹ, bà đều nhìn em bằng ánh mắt ấy... như thể em chính là bảo vật quý giá nhất trên đời."

Hắn quay sang nhìn cô, dịu dàng đáp: "Em đúng là thế. Là báu vật quý giá nhất của tôi."

Xe dừng lại trước một bãi cát trắng.

"Anh đưa em đến đây làm gì?"

"Không phải em bảo đã lâu chưa đi xem phim sao?" Hắn chỉ về phía trước.

Xa xa là màn chiếu khổng lồ sáng rực, chiếu bộ phim đen trắng quen thuộc. Đúng cảnh Audrey Hepburn và Gregory Peck ở La Bocca della Verità. Khán giả bật cười theo tiếng cười tinh nghịch trên màn ảnh, tiếng vỗ tay vang dội hòa cùng gió biển.

Sau lưng màn ảnh là biển đêm bình lặng. Trên bãi cát, từng đôi ngồi bên nhau, tay cầm bia, hương pháo hoa lẫn trong vị mặn của gió và mùi bắp rang. Tự do và phóng khoáng đến khó tả.

Bỗng, pháo hoa bùng nổ trên bầu trời. Ánh sáng rực rỡ xé toạc màn đêm xanh thẫm, nối tiếp từng chùm, từng chùm rực cháy. Tiếng hò reo vang khắp bãi cát.

Trong lúc mọi người còn ngước nhìn, cổ tay Thẩm Úc Đường bỗng bị kéo lại. Cô xoay người, đối diện hắn.

Hắn nhìn cô, ánh mắt như hòa tan hết thảy đêm tối. Cô khẽ bật cười vì hồi hộp, cố che giấu: "Anh làm gì nghiêm túc vậy..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!