Chương 35: Heartbroken

Trái tim anh chẳng thể đau đớn hơn khoảnh khắc này được nữaMọi ánh mắt đều đồng loạt đổ dồn về hướng phát ra âm thanh.

Tim Thẩm Úc Đường cũng đập dồn dập bên tai khi cô quay đầu nhìn theo.

Đứng ngược sáng là một bóng dáng cao lớn và tuấn tú chậm rãi bước vào giữa đám đông. Khách khứa chắn phía trước đều lần lượt tránh sang hai bên, nhường cho anh một lối đi.

Anh mặc một bộ vest màu lạc đà cắt may sắc sảo, áo ghi

-lê cùng tông có vắt một sợi dây đồng hồ quả quýt, trên ve áo còn cài một chiếc trâm cài đính kim cương xanh đậm.

Cà vạt nâu nhét gọn trong áo ghi

-lê, cúc áo sơ mi cài kín đến tận cổ. Cổ áo trắng tinh, cả người toát ra vẻ thẳng tắp lạnh lùng.

Anh không vội tiến lại gần, chỉ đứng dưới ánh sáng rực rỡ của chùm đèn pha lê, hơi nghiêng người, cúi đầu khép khẽ cài nút tay áo. Ánh vàng rải xuống mái tóc màu kim sa, cả người như khoác lên sắc vàng chói lóa, tựa thần minh bước ra từ đền thờ Apollo, sáng chói lấp lánh.

Cái khí thế áp bức phát ra từ tận xương tủy khiến mọi ồn ào xung quanh tự động lùi ra ba thước. Thẩm Úc Đường ngơ ngác nhìn anh.

Đây là lần đầu tiên cô thấy Lawrence mặc vest ngoài hai màu đen và xám. Chẳng lẽ anh sợ làm chói mắt người khác nên thường ngày mới giản dị đến thế?

Đêm nay anh giống hệt một con công xòe đuôi rực rỡ. Và chính con công rực rỡ hút trọn ánh nhìn ấy ngay trước bao con mắt, vì muốn mời cô một điệu nhảy mà ra giá năm mươi nghìn euro.

Nhưng cảm xúc dâng trào ấy cũng không kéo dài lâu. Thẩm Úc Đường nhanh chóng ép mình bình tĩnh lại. Nếu là người khác, hành động này chắc chắn sẽ khiến tim cô đập loạn nhịp, nhưng người đó lại là Lawrence. Lần này anh lại định lợi dụng cô để đạt được mục đích gì đây?

Tiếng búa đấu giá rơi xuống, giòn vang, cắt đứt mọi lời xì xào, cũng kéo tâm trí Thẩm Úc Đường trở về thực tại.

"Chúc mừng ngài De Ville đã thành công đấu giá được một điệu nhảy cùng quý cô đây." Trong đám đông lại vang lên tiếng bàn tán râm ran.

"Cô ta là ai thế? Sao chưa từng thấy bao giờ?"

"Chẳng phải Elena nói tối nay Lawrence sẽ không tới sao? Thế mà vừa đến đã ra tay mạnh bạo thế này, lại còn vì một cô gái từ đâu xuất hiện. Tôi còn tưởng Lawrence chẳng hề quan tâm mấy chuyện này. Quả là mở rộng tầm mắt."

"Thời nay mấy cô gái trẻ thật biết cách, ngay cả Lawrence cũng có thể bám vào được."

Trong chốc lát, muôn vàn ánh mắt mang đủ loại cảm xúc đổ dồn về phía Thẩm Úc Đường, như thủy triều cuộn trào, đẩy cô lên đầu sóng ngọn gió.

Simon bên cạnh cũng chết lặng, chỉ biết trơ mắt nhìn Lawrence từng bước một đi ra từ đám đông, thần sắc trầm tĩnh, bước đi ung dung.

Ở phía bên kia, Elena ngồi trên tầng hai của đại sảnh dĩ nhiên cũng không bỏ sót cảnh này. Từ lúc Lawrence bước vào, rồi ra cái giá cao ngất, cho đến khi anh chậm rãi tiến lại gần, từng động tác, từng biểu cảm đều lọt trọn trong mắt cô. Chẳng phải anh nói có cuộc họp quan trọng nên không thể đến sao? Chẳng phải xưa nay anh không thích ồn ào, càng ghét tiệc tùng sao?

Vậy tại sao...

Cô sững người, ánh mắt dán chặt xuống sàn nhảy.

Bên cạnh, Bùi Cạnh Nghi và mẹ cô, bà Roman, cũng chú ý tới tình hình bên dưới. Bùi Cạnh Nghi hạ mắt nhìn thoáng qua, rồi quay sang Elena, hỏi: "Cô gái kia là ai? Cháu cũng quen sao?"

Elena khựng lại, gượng cười có phần gò ép: "Cô ấy là bạn của Simon. Hình như đến từ Florence."

"Florence?" Bùi Cạnh Nghi khẽ chau mày, như chợt nhớ ra điều gì đó, rồi mỉm cười nhạt: "Thì ra vậy."

Bà Roman vẻ mặt không vui thu hồi ánh nhìn, liếc sang Bùi Cạnh Nghi điềm nhiên, lại nhìn con gái mình: "Chẳng phải Lawrence đã nói tối nay bận, không thể tới sao? Sao đột nhiên xuất hiện, còn đi nhảy với cô gái khác?"

Sắc mặt Elena trông rất khó coi, nhưng trước mặt Bùi Cạnh Nghi vẫn giữ dáng vẻ tao nhã đoan trang. Cô mím môi cười nhạt: "Có lẽ cuộc họp kết thúc sớm. Chọn ai để nhảy cũng là quyền của anh ấy thôi."

Thấy con gái khó chịu, bà Roman dịu dàng vỗ mu bàn tay cô, nhỏ nhẹ an ủi: "Đừng để trong lòng. Đàn ông mà, đều thích hứng thú nhất thời."

"Có gì đâu." Elena nâng ly rượu nhấp một ngụm, tấm lưng thẳng tắp, ánh mắt vẫn mang theo khí chất kiêu ngạo độc hữu của cô: "Đàn ông thích hứng thú nhất thời, phụ nữ cũng vậy thôi."

Nói rồi, cô đặt ly xuống, đứng dậy định rời đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!