Chương 49: Kết Thúc

".....

Thật tối...

Thật yên tĩnh...

Triết Hạn bước đi một cách chậm chạp về phía trước.

Xung quanh anh chỉ toàn bóng đêm phủ kín, cũng không nghe thấy được âm thanh nào cả

Anh cũng không biết mình đã đi bao lâu, đi từ lúc nào.

Nhưng hiện tại, anh thật sự rất mệt...! đã sắp không đi tiếp được nữa.

Đột nhiên từ phía xa, anh nhìn thấy một tia sáng.

Triết Hạn như tìm thấy được một nguồn động lực trong người.

Anh cố gắng đi về phía của nơi ánh sáng kia phát ra

Khó khăn lắm anh mới có thể đến được đó, tưởng chừng như rất gần nhưng thật ra Triết Hạn đã phải đi rất lâu.

Phía dưới ánh sáng là một gốc cây khô héo cằn cỗi...! Có một người đang đứng bên cạnh gốc cây nhìn anh

_Tiểu...! Tiểu Duệ...

Triết Hạn không thể tin được mà nhìn người con trai trước mặt mình.

Đôi mắt trong veo như mặt nước hồ, nụ cười ôn nhu dịu dàng ấy... Đã bao nhiêu lâu rồi anh không được nhìn thấy nữa

_Triết Hạn...

Cậu mỉm cười đưa tay về phía anh...

Triết Hạn không chút do dự nắm lấy bàn tay của cậu.

Một tay còn lại của anh thì chạm vào khuôn mặt cậu...

Thật sự là xúc cảm của da thịt, anh thật sự đã chạm được vào đối phương

_Là em...! Tiểu Duệ...! Thật sự là em sao...?

Nước mắt của anh không ngăn được mà lăn dài trên má.

Lăng Duệ cũng giúp anh đưa tay gạt chúng đi

_Triết Hạn...! Đừng khóc...! Anh khóc sẽ làm em rất đau lòng...! Ngoan...! Là em đây...! Là tiểu Duệ của anh...

Triết Hạn không kìm được mà ôm chặt lấy đối phương...! Một lúc sau tâm trạng của anh mới bình tâm trở lại

_Sao em lại ở đây...?

Anh không hiểu sao Lăng Duệ lại một mình đứng ở nơi đây

_Triết Hạn...! Em đang đợi anh...

Cậu mỉm cười nhìn anh

_Đợi anh...? Chẳng lẽ anh...! Anh đã...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!