Chương 37: Sự Điên Cuồng Của Patrix 1

_Rất vui được gặp lại cậu lần thứ hai...! Patrix

_Anh...! Anh là Cung Tuấn...

Patrix mở to hai mắt ngạc nhiên nhìn người trước mặt.

Cậu không ngờ rằng người bắt mình đến đây chính là Đại thiếu gia Cung gia...! Cung Tuấn.

Nhưng chỉ vài giây sau đó, thái độ cậu ta lại thay đổi nhanh chóng...! ngạo mạn mỉm cười

_Xem ra Cung đại thiếu gia đã biết thân phận của tôi...! Không phải chỉ là một học đệ cùng trường của Tam thiếu

Cậu ta dùng ánh mắt khiêu khích nhìn vào Cung Tuấn

_Thân phận?...! Haha...! Một kẻ làm ấm giường...! Nhưng đã bị vứt bỏ sao?

Lời nói của Cung Tuấn như một bạt tai thứ hai trong đêm nay dành cho Patrix, sự xem thường trong mắt của Cung đại thiếu gia cũng không chút che giấu

_Vứt bỏ?...! Đúng vậy...! Tôi là một kẻ bị vứt bỏ...! Nhưng tôi không phải người đầu tiên...

Cậu ta nhìn một lượt qua Cung Tuấn, điên cuồng cười lớn

_Càng không phải là người cuối cùng...! Hahaaa....

Cung Tuấn đứng lên đi đến trước mặt Patrix.

Đưa tay nắm lấy cằm cậu ta.

Bắt cậu ta nhìn vào mình

_Bộ dạng này...! Khác hoàn toàn bộ dạng tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn nghe lời đêm đó trước mặt Trương Triết Hạn.

Cậu cũng giỏi đóng kịch nhỉ?...! Tôi ghét nhất là những kẻ không có tư cách nhưng cứ thích ra vẻ ngạo mạn...! Cậu hình như vẫn chưa ý thức được hoàn cảnh của bản thân lúc này thì phải?

Nói xong liền siết lấy cằm đối phương

_Trước khi trả lời hết các câu hỏi của tôi...! Thì tốt nhất...! Đừng chọc tôi phải giết cậu...

_Aaaaa...

Cung Tuấn vừa nói xong thì một vệ sĩ bước lên dùng súng điện chích vào tay Patrix, khiến cậu ta thét lên đau đớn.

Nhưng tất nhiên việc chích điện chỉ là để hù doạ cậu ta nên vệ sĩ cũng sẽ nương tay chừng mực

Đợi cậu ta trải qua được cú sốc điện ban nãy.

Cung Tuấn mới chậm rãi lên tiếng

_Tiểu Duệ...! Là người mà 5 năm trước cậu đã cho người mưu sát nhưng bất thành đúng không?

Đau đớn qua đi, bên tai lại nghe đến cái tên mà bản thân vô cùng căm hận.

Patrix như mất đi lý trí mà gào thét

_TÊN NGHÈO HÈN ĐÓ...! Chỉ một chút nữa thôi tôi đã giết được hắn.

Tại sao lại nhắc đến hắn? Tên nghèo hèn thấp kém ấy...! Là hắn...! Là hắn đã làm cho tôi mất đi Tam thiếu...! Tôi nhất định sẽ không tha cho hắn...! Tôi nhất định sẽ bắt hắn xuống địa ngục... Aaaa...

Cung Tuấn không ngờ Patrix lại kích động như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!