Chương 36: Đau Đớn

"_Nếu người trong lòng tôi là anh thì sao...?

_Vậy thì cậu thật sự là một tên ngốc vô cùng...! Cậu đã yêu phải người không yêu mình một lần rồi...! Hiện tại lại muốn ngu ngốc thêm một lần nữa sao...?"

Trong bóng đêm u ám, Cung Tuấn ngồi lẵng lặng trên chiếc ghế dài đối diện giường ngủ.

Ánh mắt cậu chăm chú ngắm nhìn nam nhân đang nằm trên giường.

Trong đầu lại không ngừng hiện lên những câu từ trong quá khứ của cả hai.

Cung Tuấn tự hỏi bản thân mình

Rốt cuộc là sai ở đâu? Rốt cuộc là cậu đã hiểu lầm ở chỗ nào? Tiểu Duệ là ai? Rốt cuộc...! Triết Hạn có yêu cậu không?

Đưa tay lên áp vào lồng ngực mình, trái tim cậu hiện tại đang từng chút...! từng chút nhói đau âm ỉ.

Lấy ra hộp thuốc giảm đau trong áo, tùy tiện bỏ vài viên vào miệng nhai nuốt.

Cậu đã không còn để tâm đến liều lượng thuốc có chính xác hay không.

Hiện tại, cậu chỉ muốn giảm bớt đau đớn tạm thời.

Vị thuốc đắng chát tan ra trong miệng như đang tra tấn cổ họng cậu.

Kẻ bệnh tật đã quen với việc uống thuốc từ nhỏ như cậu không hiểu sao hôm nay lại vô cùng vô cùng khó chịu...

Đột nhiên bụng cậu co thắt dữ dội, vị chua từ dạ dày trào lên...! Cung Tuấn đưa tay giữ chặt miệng rồi lao vào phòng tắm.

Chỉ vì nóng lòng cho buổi cầu hôn Triết Hạn, nên cả buổi tối hôm nay cậu đều không ăn hay uống một giọt nước lọc.

Cơ thể đã không cách nào dung nạp được thuốc giảm đau

Sau khi nôn hết số thuốc vừa uống lúc nãy và chút ít dịch dạ dày trong bụng...! Cậu mệt mỏi ngồi bệt dưới sàn nhà phòng tắm.

Cơn đau ở tim vẫn đang không ngừng tra tấn cậu thì hiện tại đã thêm cả sự đau đớn nơi dạ dày...!

Đau...! Đau đến mức không thể chịu được...! Đau đến mức mà bàn tay cậu đang không ngừng rung rẩy...! Nhưng tất cả...! tất cả nổi đau xác thịt này đều không thể so sánh với nổi đau trong tâm hồn cậu.

Trương Triết Hạn...! Ba chữ này hiện tại chính là lưỡi dao trong lòng cậu

Cung Tuấn đưa tay gạt đi nước mắt trên mặt mình

"Khóc? Có gì đáng để khóc? Cũng đâu phải bị bỏ rơi...! Có lẽ người ta còn chưa từng yêu cậu..."

Cậu với tay mở vòi nước mức mạnh nhất, lạnh nhất xối thẳng lên người mình.

Lấy ra hộp thuốc giảm đau lúc nãy, lần này cậu chỉ lấy đúng liều lượng 2 viên thuốc cho vào miệng...! Để tránh nôn tiếp, cậu ngửa đầu lên hứng từng ngụm nước lớn từ vòi sen để uống thuốc

Phải mất một lúc sau cơn đau mới tạm thời giảm bớt, nhưng sức lực cậu gần như đã cạn kiệt

"Tại sao? Tại sao anh phải đối xử với tôi như vậy? Tôi đã thiếu nợ gì anh sao? Tại sao lại làm cho tôi yêu anh? Tại sao lại làm cho tôi tin rằng anh cũng yêu tôi?...! Đến cuối cùng...! Tên hề lại chính là tôi...

Ánh mắt cậu đột nhiên thay đổi, tự siết chặt lấy đôi tay rung rẩy của mình

_Tiểu Duệ sao? Anh yêu Tiểu Duệ như vậy sao? Được...! Vậy thì để tôi tìm ra kẻ đó...! Sau đó...! Cả ba chúng ta sẽ cùng nhau xuống địa ngục...! Hahaaa...

Cung đại thiếu gia như phát điên mà cười ngây dại trong phòng tắm

....

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!