_Phải...! Chỉ cần chịu một chút đau đớn thì mình sẽ có thể ở bên tiểu Duệ một lần nữa
...
_Mình có thể tìm được bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ giỏi nhất thì Trương Tam thiếu gia cậu cũng có thể...! Tại sao còn phải tạo ra vụ tai nạn?...! Tại sao còn phải đánh cược cả mạng sống của cậu chứ?
Vĩnh Hy khó hiểu nhìn anh.
Việc phẫu thuật thẩm mỹ từ lâu đã là một việc vô cùng bình thường trong xã hội hiện đại.
Huống chi còn là đối với những người giàu có sống trong xã hội thượng lưu như bọn họ, thì việc trùng tu hay bão dưỡng nhan sắc bằng phương pháp thẩm mỹ vốn không hề xa lạ
_Đương nhiên là mình có thể tự phẫu thuật nhưng sẽ không được sự đồng ý của nhà mình.
Nhưng người mình muốn tiếp cận lại không phải một người bình thường, giây phút mình xuất hiện trước Cung Tuấn với khuôn mặt này.
Thì cậu ta tất nhiên sẽ điều tra hết thông tin cả ba đời nhà mình, xem có liên quan gì đến anh họ cậu ta không.
Lúc đó chuyện Lăng Duệ cũng sẽ bị tìm ra...! Nhưng nếu mình phẫu thuật thẩm mỹ vì bất đắc dĩ...!
Triết Hạn nhếch mép mỉm cười nhìn Vĩnh Hy
_Thì để không ảnh hưởng đến việc thừa kế của mình sau này...! Ba mình sẽ giúp mình thay đổi toàn bộ hồ sơ và thông tin cũ, hình ảnh về Trương Triết Hạn trước kia sẽ hoàn toàn biến mất...! Ngay cả người của Cung gia cũng sẽ không thể điều tra ra được
_Đi đến bước đường này...! Cược cả tính mạng của mình? Có phải cậu bị điên rồi không?
Vĩnh Hy tức giận nắm lấy tay Triết Hạn, chỉ cần cậu nghĩ đến đã có lúc nào đó...! Cậu đã xém mất đi người bạn thân nhất này thì đôi tay của Vĩnh Hy không thể tự chủ mà phát rung sợ
_Vĩnh Hy...! Mình thật sự đã phát điên lên vào những ngày tăm tối ấy...! Mình không thể chấp nhận mất đi Tiểu Duệ được...! Em ấy đã hứa sẽ ở bên mình cả đời...! Là CẢ ĐỜI...! Chỉ còn một chút nữa thôi...! Một chút nữa thôi...! Ngày em ấy tốt nghiệp, bọn mình lập tức có thể đến Paris để kết hôn...! Nhưng cuối cùng mình lại mất đi tất cả...
Triết Hạn điên cuồng nhìn vào Vĩnh Hy
_Người khác có thể không hiểu mình...! Nhưng mình biết, cậu sẽ hiểu...! Vì...! Cậu cũng yêu em ấy mà đúng không?
Vĩnh Hy mở to hai mắt nhìn Triết Hạn...!Bí mật mà cậu đã cho rằng có thể đến chết cũng sẽ không ai biết thì ra đã không còn là Bí mật nữa
_Mình... Cậu phát hiện từ lúc nào?
Một khi đã bị Triết Hạn nhìn thấu thì cậu cũng không muốn biện minh dong dài nữa
_Ngay từ giây phút cậu thích em ấy thì mình đã cảm nhận được...! Có đôi lúc không ai để ý, cậu sẽ dùng một ánh mắt rất đặc biệt để nhìn Lăng Duệ.
Có lẽ chính cậu cũng không biết, nhưng ánh mắt ấy giống hệt như ánh mắt mà mình nhìn Lăng Duệ vậy...
_Xin lỗi cậu...! Triết Hạn
Triết Hạn chỉ mỉm cười nhìn người bạn thân của anh
_Mình chưa từng trách cậu...! Vì mình biết trong lòng cậu xem trọng tình bạn của chúng ta hơn tình yêu...
Vĩnh Hy đột nhiên rơi lệ, tình cảm huynh đệ nhiều năm của bọn họ quả thật luôn là điểm yếu của cậu
Triết Hạn chậm rãi nhớ lại
_Còn nhớ năm ấy, ba chúng ta đã gặp nhau chỉ vì một trò cá cược.
Hai tên thiếu gia nhà giàu đã cược 1 triệu đô la để xem ai trong hai người có thể cưa đổ được cậu bartender trẻ tuổi vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo...! Lúc ấy mình đã ra tay trước, cũng không nghĩ sẽ từ đùa mà thành thật.
Bản thân đã yêu lúc nào mà không hay...! Có đôi khi mình cũng nghĩ rằng, nếu lúc ấy người ra tay trước là cậu...! Thì có lẽ cậu mới là người ở bên Lăng Duệ, lúc ấy nếu mình cũng thích Lăng Duệ...! có lẽ mình cũng sẽ chọn cách im lặng không nói ra...! Ngày em ra đi, ngoài một Trương Triết Hạn đau khổ vì mất đi cả thế giới thì vẫn còn một Mạch Vĩnh Hy học cách pha chế rượu để vơi đi nỗi buồn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!