Khi Diệp Thanh Tâm lấy lại được sự bình tĩnh thì thấy bản thân hiện tại đang thảm hại ngồi dưới sàn đất.
Cung Tuấn không biết từ lúc nào đã xuất hiện trong phòng.
Hiện tại cả người cậu như tu la đến từ địa ngục
Sau khi đạp bung cánh cửa bước vào, thì ập vào mắt cậu là hình ảnh Trương Triết Hạn đang hôn Diệp Thanh Tâm.
Ngọn lửa tức giận của cậu đã dâng lên đỉnh điểm.
Anh ta đúng là vẫn chứng nào tật ấy không bỏ được thói trăng hoa của bản thân.
Chiến tích tình trường của Trương Tam thiếu gia ngân hàng Lộ Phong vang danh khắp chốn.
Lúc trước khi cậu điều tra về anh đã nhận được một câu đánh giá "Phong lưu đa tình, gieo hoạ nhân gian".
Chỉ cần là người Trương Triết Hạn thích thì anh nhất định sẽ theo đuổi cho bằng được, nhưng có được rồi thì chẳng mấy chốc lại chia tay
Cung Tuấn cậu, bất quá cũng chỉ là một trong số những niềm yêu thích nhất thời của anh ta...!
"Nhưng Trương Triết Hạn, là do anh xui xẻo nên đã chọn phải tôi...! Anh tưởng rằng với Cung Tuấn này, anh muốn bỏ thì bỏ được sao..."
Sau khi lôi Diệp Thanh Tâm khỏi người Triết Hạn ném xuống đất.
Cung Tuấn liền giật mạnh cổ tay anh mà hét lớn.
Đây là lần tiên kể từ khi quen nhau mà cậu lại lớn tiếng với anh
_Trương Triết Hạn...! Anh đang thử sức chịu đựng của tôi có đúng không ?
Ánh mắt Cung căng đầy tơ máu, tay cậu vẫn đang nắm chặt cổ tay của anh, sức lực không hề nhẹ
_Ưmmm...! Đau quá...! Cung Tuấn...
Triết Hạn bị đau đến ánh mắt cũng đã ngấn đầy nước khi nhìn cậu.
Bộ dạng vô cùng đáng thương hệt như một chú mèo con.
Cung đại thiếu gia mang theo lửa giận bừng bừng để khởi binh vấn tội.
Nhưng nhìn đến ánh mắt của người trước mặt thì một tia mềm lòng lại len lõi vào tim cậu
Cung Tuấn buông tay anh ra, rồi lùi lại mấy bước.
Đến tận giờ phút này cậu vẫn sợ trong lúc tức giận sẽ có thể làm tổn thương anh.
Cậu có thể tức giận mà ném Diệp Thanh Tâm xuống đất nhưng chỉ là siết tay...! cũng không nỡ với người đàn ông này
Triết Hạn xoa lên cổ tay vừa bị bóp chặt của mình, im lặng không lên tiếng.
Anh vẫn là đang chờ phản ứng của Diệp Thanh Tâm.
Chỉ thấy cậu ta đứng dậy từ trên đất chạy đến nắm chặt cánh tay Cung Tuấn
_Cung tổng...! Ngài hãy nghe em nói...! Mọi chuyện...! mọi chuyện không phải như ngài nghĩ đâu...! Là anh ta...! Là anh ta đã bắt em đến đây...! Còn cưỡng hôn em...
Diệp Thanh Tâm vừa ấm ức khóc vừa kể lễ với cậu, bộ dạng của cậu ta hiện tại muốn có bao nhiêu đáng thương mà không được...! Nhưng Diệp Thanh Tâm lại không biết, bộ dạng và mấy lời nói hiện tại của cậu ta lọt vào tai của Cung Tuấn lại vô cùng châm biếm và khoe khoang...! Cung thiếu gia chỉ có thể nghĩ "Cậu ta đang kể lễ với cậu bản thân được Trương Triết Hạn để ý đến sao?"
Cung Tuấn nhìn chằm chằm vào Diệp Thanh Tâm, sau đó lại chuyển ánh mắt tức giận của cậu về phía Triết Hạn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!