_Thật trùng hợp...
Triết Hạn mỉm cười nhìn Trương Mẫn
Trương Mẫn đứng trước gương vừa rửa tay vừa trả lời anh
_Trên đời làm gì có nhiều trùng hợp như vậy...
Câu nói này ẩn ý cũng rất nhiều nhưng Triết Hạn lại chỉ nhếch mép cười nhẹ
_Lúc nãy khi nhìn thấy cậu tôi đã rất bất ngờ và bối rối...
Trương Mẫn nhìn vào khuôn mặt anh qua tấm gương lớn
_...! Nhưng Trương tam thiếu gia thì lại rất điềm tĩnh khi lần đầu nhìn thấy tôi...! Dù có thể Cung Tuấn đã từng nhắc với cậu về tôi...! Nhưng lần đầu gặp mặt, cậu không chút ngạc nhiên nào sao ?
Triết Hạn vẫn phải thầm khen một câu trong lòng.
Trương Mẫn thật sự rất thông minh và lý trí.
Dù lúc bản thân đang bất ngờ và hoang mang vẫn có thể chú ý đến những chi tiết nhỏ nhặt của người khác
_Tôi tất nhiên rất tò mò về người có gương mặt giống mình...! nên cũng phải điều tra một chút...
Triết Hạn bình tĩnh trả lời Trương Mẫn, anh mỉm cười với người trong gương
_...! Thời gian qua anh sống ở Pháp cũng rất tốt nhỉ ? Còn có vẻ rất hạnh phúc...!
Anh dừng một chút rồi lại hiếu kỳ hỏi Trương Mẫn
_Sao không dẫn người yêu bé nhỏ của anh trở về ra mắt mọi người...?
Trương Mẫn tái mặt nhìn anh chằm chằm
_Cậu ấy là sinh viên...! đúng không ? Hình như mang họ Triệu... tên gì nhỉ ? Tôi không nhớ rõ lắm...
_Đủ rồi...
Trương Mẫn tức giận cắt ngang lời anh.
Nhưng Triết Hạn lại không có ý ngừng lại
_Nhìn trong ảnh thì rất đẹp trai...! rất tuấn tú...
Triết Hạn không nhìn vào gương nữa mà quay hẳn người qua nhìn Trương Mẫn nở một nụ cười lạnh
_Và rất giống...! Cung Tuấn...
Trương Mẫn không kìm chế nổi nữa, liền nắm lấy cổ áo Triết Hạn, anh mắt như dao nhọn nhìn thẳng vào anh
_Chuyện của tôi không liên quan đến cậu...
Triết Hạn không có chút gì là sợ hãi hay lo lắng, anh còn nhếch mép kiêu ngạo nhìn đối phương tức giận
_Đúng vậy.
Chuyện của anh không liên quan đến tôi...
Triết Hạn nằm lấy bàn tay Trương Mẫn trên cổ áo mình, dùng sức gỡ từng ngón tay một.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!