Chương 30: Ở chung

"À đúng rồi, tối nay lúc ăn cơm, không phải em nói không quen dùng gối ngoài sao, còn mang theo gối riêng mà? Không mang qua đây à?"

"À... đúng rồi."

"Đi lấy đi, không cần đóng cửa đâu, khép hờ thôi là được."

"... Ừm."

Đợi Lâm Tự Thanh ra khỏi phòng, Khương Mẫn nhanh chóng dọn dẹp quần áo trên giường, cất hết vào vali.

"Có gì phải xấu hổ đâu." Cô thầm nghĩ: "Cũng đâu phải chưa từng ngủ chung một phòng."

Nhưng rồi Khương Mẫn nghĩ lại, đó đã là chuyện của nhiều năm về trước rồi, lúc đó Lâm Tự Thanh vẫn còn đang học cấp ba, trong mắt cô vẫn chỉ là một đứa nhóc chưa trưởng thành.

"Cốc cốc."

Có tiếng gõ cửa vang lên.

Muộn thế này rồi, còn ai nữa nhỉ?

Khương Mẫn đứng dậy một nửa để nhìn, thấy Lâm Tự Thanh đứng ở ngoài cửa, chỉ lộ nửa gương mặt, dáng vẻ rụt rè, cô không nhịn cười được: "Đứng ngơ ra đó làm gì, vào đi chứ."

"À, được."

Lâm Tự Thanh ôm gối bước vào, mái tóc dài đen nhánh mềm mượt buông xõa trên vai, nàng chỉ mặc đồ ngủ, dáng người càng thêm gầy gò, mỏng manh.

"Em phải ăn nhiều hơn nữa."

Khương Mẫn nói một câu không đầu không đuôi như vậy.

"Hửm? Cái gì?"

"Bảo em ăn nhiều vào."

Khương Mẫn rót cho nàng một ly nước nóng, đặt ở đầu giường.

Lâm Tự Thanh: "Cảm ơn."

"Ngồi đi, đứng đó làm gì?"

Lâm Tự Thanh gật đầu, ngồi xuống mép giường, uống ly nước nóng cô rót.

Khương Mẫn cũng ngồi xuống mép giường, quay mặt về phía nàng, thấy nàng cứ ôm chặt cái gối, trông rất câu nệ, liền không nhịn được trêu nàng: "Ôm gối chặt thế, em sợ chị làm gì em à?"

Thật là, sao mà ngốc nghếch như vậy chứ.

Nói nàng không còn trầm tính như thời học sinh nữa, nhưng dường như vẫn vậy, thậm chí còn trầm tính hơn trước nữa.

"Khụ khụ..." Lâm Tự Thanh đang uống nước thì bị câu nói của cô làm sặc, cả gương mặt đều đỏ bừng lên.

"Đến mức đó luôn à, đùa một chút thôi mà cũng không chịu được sao."

Khương Mẫn vội vàng đứng dậy, rút vài tờ khăn giấy đưa cho nàng, ra hiệu cho nàng lấy lau áo ngủ.

Cô thuận tiện ngồi xuống bên cạnh Lâm Tự Thanh.

"Cảm ơn." Lâm Tự Thanh nhận lấy khăn giấy, vô thức nhích vào trong một chút.

"Làm gì vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!