Sáng sớm thứ Năm, Giang Tuyết Tư đến gõ cửa.
Khương Mẫn ngẩng đầu: "Mời vào."
Giang Tuyết Tư thần thần bí bí mở miệng: "Người tốt Khương, đoán xem tôi mang gì đến cho cậu này?"
Khương Mẫn quan sát cô ấy: "Cười rạng rỡ như vậy... khoản kinh phí dự án đã vào tài khoản rồi à?"
"Chán thật, sao cậu đoán được nhanh vậy." Giang Tuyết Tư bĩu môi, đặt chứng từ tài chính lên bàn cô, "Nè, tự xem đi."
"Đoán được chẳng phải rất bình thường sao, chẳng lẽ phải đoán cậu mang bánh nướng hay KFC cho tôi à?"
"Phải phải phải, cậu nói gì cũng đúng."
Khương Mẫn lật xem tài liệu: "Chuẩn bị họp đi, bên Du Huỷ nói phương án chi tiết cũng đã làm xong rồi."
Giang Tuyết Tư: "Huỷ Huỷ nói lát nữa em ấy muốn thể hiện một chút."
"Tuỳ em ấy đi."
Đến mười giờ họp, Khương Mẫn vừa bước vào phòng họp, Du Huỷ đã nháy mắt với cô, cô cũng khẽ gật đầu.
Khi Mễ Duy phát tài liệu họp xuống, Giang Tuyết Tư hắng giọng, lên tiếng trước: "Hôm nay trước tiên công bố một tin tốt, nhờ sự cố gắng của nhóm trưởng Du Huỷ, kinh phí giai đoạn trước của dự án cuối năm đã được chuyển đến."
Vừa nghe câu đó, những người khác đều thở phào nhẹ nhõm.
"Đến là tốt rồi! Không thì cuối năm chúng ta cũng không thể bảo trì thiết bị được."
"Vậy thưởng cuối năm của mọi người có hy vọng rồi sao?"
"Phải nộp xong báo cáo mới nhận được 40% kinh phí giai đoạn sau đúng không! Mau đi quay thôi!"
Mọi người phấn khởi, hăng say thảo luận công việc tiếp theo.
Chỉ có Giản Minh im lặng không nói gì, mặt cũng xanh mét.
Mảng này của công ty vốn do anh ta dẫn đầu. Lần này anh ta tỏ thái độ, chính là nắm chắc kinh phí cuối năm đang eo hẹp, muốn đợi Khương Mẫn đến cầu xin mình.
Tên khốn họ Tô kia không phải đã hứa với anh ta là phải đích danh anh ta ra mặt thì mới đưa tiền sao? Sao giờ lại im thin thít đưa tiền rồi!
Anh ta nén giận trong lòng, không dám bộc phát, chỉ mỉa mai một câu: "Nhóm trưởng Du đúng là giỏi thật đấy."
Du Huỷ đâu phải quả hồng mềm, khẽ cười nói: "Tất nhiên rồi, ai bảo tôi không có ông bố giỏi, cũng không mang họ 'Giản', chứ không tôi cũng muốn ngày ngày ôm điện thoại uống cà phê lắm chứ."
Lời này của cô ấy vừa nghe thì nhẹ nhàng, nhưng nghĩ kỹ lại thấy cay độc vô cùng.
Giản Minh không giữ nổi mặt mũi nữa, lập tức nổi giận: "Cô có ý gì?!"
Du Huỷ tỏ vẻ vô tội: "Hả? Tôi có nói gì đâu?"
"Được rồi!" Khương Mẫn lạnh giọng, đúng lúc lên tiếng ngắt ngang: "Bàn chuyện công việc đi."
Cô nói dứt khoát, làm việc lại luôn tự thân làm, xưa nay rất có uy tín. Giản Minh hít sâu một hơi, cố nhịn xuống, không tiếp tục cứng nữa.
Khương Mẫn phớt lờ sắc mặt tái mét của anh ta, ra hiệu cho Du Huỷ bật micro: "Tiếp theo em nói đi."
Du Huỷ bảo trợ lý Hứa Dạng bật màn hình chiếu: "Dựa theo ý kiến cuộc họp lần trước, nhóm chúng tôi đã hoàn thiện phương án trong mấy ngày qua, bây giờ tôi sẽ báo cáo, mong mọi người đưa ra ý kiến."
Du Huỷ nói vô cùng ngắn gọn mạch lạc, vừa cất lời đã lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!