Chương 1: Giữa mùa đông

Lại một mùa đông nữa, tuyết rơi không dứt.

Trong phòng đã bật sẵn máy sưởi, hơi ấm ngưng tụ thành hơi nước đọng lại trên cửa sổ, phản chiếu bóng người lờ mờ.

Một cô gái trẻ tầm hai mươi tuổi đang ngồi im lặng trước bàn làm việc, đầu cúi thấp, hai tay siết chặt thành nắm đấm, bờ vai run lên nhè nhẹ.

"Đơn xin nghỉ việc của em tôi đã xem rồi. Đi tìm Tuyết Tư làm thủ tục thôi việc cho em đi."

Khương Mẫn ký tên lên đơn xin nghỉ việc, rồi đưa trả lại: "Được rồi."

"Giám đốc Khương, cảm ơn chị." Đối phương ngập ngừng một chút, giọng nói nghèn nghẹn và áy náy, "Và... xin lỗi chị... nửa đêm hôm qua đã làm phiền chị. Em thật sự, thật sự không thể tiếp tục được nữa."

— Hơn một giờ sáng, cô ấy gọi điện cho Khương Mẫn, cảm xúc có hơi mất kiểm soát, khóc nức nở, nói rằng không thể trụ nổi công việc này thêm nữa.

"Về sớm nghỉ ngơi đi."

Khương Mẫn không giữ lại cũng chẳng khuyên nhủ, ngay cả một lời an ủi cũng không có.

Tiểu Sở ngẩng đầu nhìn cô, khóe mắt long lanh nước.

Trên tường còn treo một bức thư pháp, cũng là tên của tổ chức phi lợi nhuận này.

"Lắng Âm – Lắng nghe âm thanh của thời đại."

Cô ấy chợt nhớ về ba năm trước khi vừa gia nhập Lắng Âm, đã từng mong đợi biết bao, rằng mình có thể làm được điều gì đó ý nghĩa. Vậy mà chưa được bao lâu, cô ấy đã muốn rời đi.

Khương Mẫn đứng dậy vỗ nhẹ lên vai cô ấy, cuối cùng vẫn không nói thêm gì nữa.

Sau khi Tiểu Sở rối rít cảm ơn rồi rời khỏi, Mễ Duy mới bước vào, khẽ thở dài: "Đàn chị, chị Tuyết Tư đã tìm được mấy người, không biết có ai phù hợp không. Em còn tưởng chị sẽ giữ chị Sở lại đến sau Tết chứ... Em biết chị ấy bị tổ trưởng Giản Minh đối xử quá tệ, nhưng tối nay còn có quay phim nữa mà!"

Đây là nhiệm vụ quay phim mới nhận hai ngày trước, một doanh nghiệp từng hợp tác gọi đến cho Khương Mẫn, nói vì phải phối hợp với cơ quan cấp trên tổ chức một buổi diễn tập phòng cháy chữa cháy đột xuất, cần ghi hình ngay trong tối nay và phải hoàn thành trong vòng một hai tuần tới.

Nhưng lúc này đa số thành viên trong nhóm đang theo một dự án quay phim ở phía Nam, tổ quay phim chỉ còn lại hai người, mà một trong số đó chính là Tiểu Sở vừa nộp đơn nghỉ việc tối qua.

"Được rồi, không cần nói nữa." Khương Mẫn không ngẩng đầu, lật xem những bản sơ yếu lý lịch trên bàn. "Để Tuyết Tư tổ chức phỏng vấn, chút nữa chị cũng sẽ qua xem."

Tối qua nhận được điện thoại, sáng sớm hôm nay cô đã gọi cho Giang Tuyết Tư, yêu cầu phải lập tức tuyển người ngay.

Mễ Duy gật đầu: "Vậy em ra ngoài trước."

"À phải rồi, bảo Tuyết Tư chuyển tiền lương tháng này và cả tiền thưởng cuối năm cho Tiểu Sở luôn đi. Nếu tài chính eo hẹp thì bảo cô ấy nói với chị."

Mễ Duy bất lực: "Biết rồi ạ."

Tuyết mỗi lúc một dày.

Khương Mẫn đang chuẩn bị bản báo cáo tổng kết năm, để trình lên các nhà đầu tư của nhóm. Cô gõ máy tính đến tận bốn giờ chiều thì nhận được tin nhắn từ Mễ Duy: "Chỉ còn lại hai người thôi, mấy người trước chẳng ai được cả."

Khương Mẫn khóa màn hình máy tính, cầm tập tài liệu đi xuống lầu.

"Mèo chó gì cũng vác đơn tới nộp hồ sơ, có người đến cả máy quay cũng chưa đụng vào, sao cũng gọi vào hết vậy, mấy người không biết sàng lọc à?"

Khương Mẫn đứng ở đầu cầu thang, nghe tiếng Giang Tuyết Tư đang phát cáu, cô nói với Mễ Duy: "Ra ngoài mua vài ly cà phê nóng đi."

Mễ Duy chớp mắt: "Hay là mua trà sữa nhé? Đồ ngọt khiến người ta vui hơn đấy ạ!"

Khương Mẫn dùng ánh mắt 'đừng tưởng tôi không biết là em muốn uống' nhìn người nghiện trà sữa nặng này rồi gật đầu nói: "Cũng được."

Mễ Duy: "Tuân lệnh!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!