Biên tập: Nguyệt Mẫn
=====
Phía bên kia chợt rơi vào im lặng hệt như đang suy nghĩ là có nên đến hay không, Cố Diệp nhịn cười xấu xa: "Đùa với anh thôi, mời anh ăn cơm cũng không thể ở nơi này được."
Úc Trạch vốn không nghĩ là Cố Diệp đùa mình, dừng một chút mới cười khẽ: "Tôi sắp họp rồi nên không đi được, ăn xong tôi mời các cậu điểm tâm nhé."
Cố Diệp nhìn Triệu Bằng Vũ, cậu út cậu đúng là người tốt!
Triệu Bằng Vũ lắc đầu như cái trống tỏi, dùng hai tay làm thành hình dấu x như ra hiệu không có tốt như vậy đâu, khi còn bé còn khiến cậu ta phải chịu bao nhiêu là thiệt thòi
Úc Trạch quả nhiên nói là giữ lời, chỉ chốc lát sau đã có người đưa bánh ngọt đến, rất nhiều loại lớn bé đều có, vừa hợp để ngồi nhấm nháp một chút. Cố Diệp bất ngờ: "Anh ta thế mà biết tụi mình ở đây nhỉ."
"Chắc là tra định vị." Triệu Bằng Vũ dùng một cái nĩa đẩy đẩy hộp bánh, sợ thứ gì đó từ trong bánh ngọt phun ra bắt bơ bọt lên mặt mình
Cố Diệp và Hạ Tường thì không tưởng tượng nhiều như vậy, mỗi người cầm lên một cái bắt đầu ăn, loại bánh này không biết đặt ở đâu, mùi vị còn ngon hơn cả trên thị trường, bơ vừa đưa vào miệng đã tan, lạnh lạnh buốt buốt, vị ngon cực. Triệu Bằng Vũ nhìn hai lần thì không thấy vấn đề gì lúc này mới bắt đầu ăn
Hạ Tường hỏi: "Cậu út đối xử với cậu cũng tốt đấy chứ, mỗi mình cậu là cháu trai à?"
"Không, tớ là lớn nhất, nhà dì Hai có một cặp sinh đôi, nhà dì Ba có một đứa em họ nhỏ, hồi còn bé không có ai chăm tớ nên tớ hay qua nhà ông bà ngoại ở, cậu út lớn hơn tớ bảy tuổi, ngày nào cũng giỡn tớ như giỡn khỉ, chắc bởi thế nên cậu ấy thích tớ nhất chăng." Triệu Bằng Vũ mặt lạnh lạnh, nói một lèo
Hạ Tường cũng không để cho cậu ta chút mặt mũi: "Hồi nãy anh ta cũng đâu muốn nói chuyện với cậu."
Triệu Bằng Vũ: "Đừng nói! Đừng có nhắc đến nữa!"
Cố Diệp lại cầm lên thêm một cái, cậu cũng không phải là thích mấy thứ ngọt ngọt này, chỉ là nếm có chút là lạ, hôm nay có ăn hơi nhiều hơn một chút. Sau khi ăn uống no đủ, ba người đến thành phố gần đó chơi game, chơi một chút từ buổi trưa thế mà lúc về đã hơn năm giờ
Về đến nhà, Cố Diệp thấy thiệp mời trên bàn mình, không khỏi tấm tắc một chút, nét chữ này của Úc gia lão tử đúng là cẩn thận, chữ viết cứng cáp hữu lực, rồng bay phượng múa, không có được bản lĩnh mấy chục năm hay khí thế và kiến thức thì không thể viết ra được dạng chữ này
Lúc ăn cơm tối, Cố Đức Thành hỏi Cố Diệp: "Nghe nói con nhận được thiệp mời của Úc gia?"
Cố Diệp cũng không vội, từ từ nói: "Lão gia tử mời con đi thưởng thứ đồ cổ."
Cố Đức Thành vui vẻ nói: "Được đấy, tiệc trà lần này mời con đi hẳn là do cứu được Triệu Bằng vũ. Đến học hỏi một chút cũng tốt, văn hóa nhà Úc gia rất phong phú, con ít nói cứ nghe nhiều hơn mà học."
Cố Diệp ngoan ngoãn gật đầu, đạo lý sinh tồn trong nhà chính là: Cha nói đều đúng
"Lấy danh thiếp kia ra" Cố Đức Thành dừng một chút lại nghiêm túc nói: "Đưa ta xem một chút."
Cố Diệp thấp thỏm: "Đừng nói cha muốn cất nó đi nhé, con không muốn đâu."
Cố Đức Thành đen mặt: "Cha con là người như thế sao? Sao có thể cướp đồ của con cái được?"
Sau khi thưởng thức xong chữ của ông Úc, Cố Đức Thành thuận tay đặt cạnh mình, dùng khủy tay chặn lên, tiếp tục ăn cơm. Cố Diệp bĩu môi, ông không có cướp mà là lấy trắng trợn.
Cố phu nhân đảo mắt một cái rồi bóc vỏ tôm cho Cố Diệp, lấy lòng hỏi: "Hay con dắt theo em đi xem một chút? Khi đó nó cũng được nghỉ hè rồi."
Cố Đức Thành hừ một tiếng, không đồng ý hỏi: "Mang theo thằng bé đi làm gì?"
Cố Diệp lại thấy không quan trọng: "Dẫn đi cũng được, để chơi chung với Triệu Bằng Vũ luôn ạ."
Cố phu nhân bị chồng nhìn một cái thì rụt cổ: "Còn không phải là đi tham gia chút lại còn có thêm kiến thức sao, không cho đi thì thôi vậy."
Lúc này, Cố Diệp khôn ngoan không dám lên tiếng, ăn no rồi tự rút về phòng bắt đầu dọn dẹp đồ đạc
Sáng sớm hôm sau, bảo mẫu gọi Cố Diệp xuống dùng bữa thì phát hiện trên bàn cậu có một tờ giấy, người đã không thấy đâu. Dì bảo mẫu nhìn chữ trên đó, ôm tim lao xuống lầu: "Không xong rồi! Ngài ơi! Phu nhân ơi! Cậu ba trốn nhà đi bụi rồi!!!"
"Trốn nhà đi bụi sao?" Cố phu nhân giật mình, không phải tối qua còn yên ổn sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!