Biên tập: Nguyệt Mẫn
====
Cố Diệp tỏ vẻ kiểu như tôi đây không thèm để tâm, thế nhưng Cố Đức Thành lại có một sự thù địch đối với Hội đồng huyền thuật: "Tôi không quan tâm các anh làm cái gì, con tôi cũng không có liên can gì đến, tránh xa thằng bé một chút đi.
Gã thuộc hội đồng huyền thuật tỏ vẻ lúng túng đứng đơ như tượng, cũng không biết sao mà lại đụng trúng ông già xui xẻo này
Đến khi lên xe Cố Đức Thành mới nghiêm khắc nói với Cố Diệp: "Hội đồng huyền thuật, nghe giống hệt như mấy cái tổ chức ngầm mê tín dị đoan, con mà dám đi làm đạo sĩ thì ta đánh cho gãy chân."
"Dạ Dạ cha, nghe cha hết ạ." Cố Diệp cầm điện thoại ra, vừa tìm gameshow đang hot vừa luôn miệng đồng ý
Giám đốc Cố lại muốn đánh con: "Phép tắc người con thì phải như nào, con nói ta nghe xem."
Cố Diệp thở dài, vừa xem video vừa nói: "Cha mẹ gọi, trả lời ngay. Cha mẹ bảo, chớ làm biếng. Cha mẹ dạy, phải kính nghe. Cha mẹ trách, phải thừa nhận. Cha nói thế nào con đều quỳ nghe răng dạy ạ."
Sắc mặt Cố Đức Thành có phần dịu đi: "Sao con biết Lý Thắng Khải trốn thuế lậu thuế? Bói ra sao?"
"Chuyện xem mệnh này, ngoài chuyện nhìn thấu thiên cơ còn phải suy tính con người."
"Đầu không dùng được cũng xài được chiêu này sao?"
"Đúng rồi đó."
Cố Đức Thành bị chọc cười: "Trước kia sao không biết con thông minh vậy nhỉ?"
Cố Diệp chững chạc nghiêm túc mà nói: "Trước kia sợ bị cha đánh, nên không dám cà chớn nhiều chứ sao."
"Vậy bây giờ thì thế nào?"
"Giờ cha làm sao mà nỡ đánh chết con nữa."
Cha Cố nghẹn lời, nói rất có lý
Lúc này Cố Diệp nhìn ra cửa sổ, ánh mắt chợt sáng lên, đột nhiên hỏi: "Xe phía trước có phải là của Lý Thắng Khải không?"
Lái xe nhìn thoáng qua: "Đúng rồi, cái này cậu cũng tính được hả?"
"Giống khí tràng thôi, dừng xe, để tôi xuống."
Vẻ mặt Cố Đức Thành lạnh lẽo nhìn xem Cố Diệp đui mù làm việc thế nào, vốn định ngăn nó lại nhưng ông nghĩ, ngồi chung xe với con trai từ lâu nhưng chưa hề thấy nó đưa ra bất cứ yêu cầu gì, thế là nhịn
Cố Diệp đi quanh một vòng xe Lý Thắng Khải, cười cười vỗ đầu xe rồi lại tủm tỉm trở về: "Đi thôi."
Lái xe nhìn qua kính thấy Cố Diệp đang cười ngoác miệng, cũng không hỏi nhiều, chỉ cảm giác cậu ba này cười rất xấu xa
Ngày hôm sau có người truyền ra, lúc Lý Thắng Khải đang trên đường về thì gặp quỷ đả tường, ở ngoài đường vòng đi vòng lại quanh thành phố đến hơn nữa đêm, tận mờ sáng mới tìm được đường về nhà
Bị Cố Diệp chơi một vố như thế, không ít người trong giới hóng chuyện có thật là Lý Thắng Khải trốn thuế hay không, đặc biệt là cái người vừa định hợp tác với ông ta, ai cũng đi tra xét một chút, dù không tìm được thứ chứng thực nhưng vẫn phát hiện vấn đề để điều tra. Hợp tác với ông ta mà lại còn đắc đội tới Cố Đức Thành, đối phương giờ đây còn phạm pháp, ai còn muốn mạo hiểm nữa?
Trong thoáng chốc, người rút đơn vô số, cổ phiếu tụt dốc nặng nề
Ngay sau đó, Lý Thắng Khải bị tố cáo, những năm gần đây người ông ta đắc tội không hề ít, nghe nói những chuyện Cố Diệp tính ra đều nằm trong đơn tố cáo đó, cơ quan đơn vị tiến hành điều tra số thuế của hắn
Lý Thắng Khải sầu đến trắng cả tóc, tiếc là hoạ vô đơn chí, tình nhân mà ông ta đang vụng trộm cũng ôm con đến cửa, biết Lý Thắng Khải xảy ra chuyện cô ta lập tức sợ nửa đời sau mình không có tiền tiêu, cũng là tình nhân, cũng là sinh con cho ông, vì sao ông đem một con hồ ly khác ra nước ngoài, còn cô thì không cho tiền!
Hồ Ngọc tức muốn điên lên rồi, vừa đánh tiểu tam vừa không ngờ con này cũng không hề dễ đụng như vậy, nắm tóc bà xô xuống đất, còn đạp cho một phát thật mạnh
Vừa đúng lúc con trai Lý Thắng Khải đi chơi về nhìn thấy tiểu tam đánh mẹ hắn, thế là xông lên đánh cho đầu rơi máu chảy. Lý Thắng Khải muốn che chở cho tình nhân nên tức giận đẩy con ra, thằng con đập đầu vào mặt bàn cốp một phát thật lớn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!