Cố Diệp và Giải Thừa cưỡi con xe gắn máy đến nhà của Diêu Chung Hải, sau khi quan sát khí tràng bên ngoài của căn biệt thự này, Cố Diệp thở dài: "Có phải tớ bị vận rủi quấn thân rồi không, rất ít khi đi xem phong thủy chỉ đơn thuần là đi xem phong thủy, sao cứ mỗi lần như thế đều xảy ra chuyện khác vậy chứ?"
Giải Thừa cười ha ha hai tiếng rồi nói sang sảng: "Có sao đâu, Siêu Nhân Mỳ Tôm không sợ thứ gì cả, dù có là ngưu quỷ xà thần cũng chơi tới bến luôn!"
Cố Diệp im lặng bước xuống xe, cậu không sợ phiền phức nhưng rất lười gánh việc vào người. Anh trai này thì hay rồi, không có việc gì cũng muốn gánh thêm một chút.
Hai người được mời vào trong nhà, vì Cố Diệp đến sớm nên Diêu Chung Hải và vợ mình chưa đi ra ngoài, đầu tiên Cố Diệp sẽ xem qua phong thủy: "Ông Diêu, ông làm đồ trang sức để bán à?"
Vẻ mặt của Diêu Chung Hải có vẻ đang rất tốt vừa cười vừa nói: "Đúng vậy, mới đầu bác định trang trí cửa hàng thôi, vàng bạc hay đồ bằng ngọc bác làm tất. Quan hệ của bác và cha của con cũng tốt, bình thường bác gọi ông ấy là ông bạn già, con cứ gọi bác Diêu là được rồi."
Cố Diệp cười cười: "Dạ được, bác Diêu, vậy con cũng nói thẳng, tháo hết mấy đồ trang trí ở vị trí ngay cổng vào. Mặc dù bày ở nơi khí hiển vinh nhưng tài vị bị che khuất, nếu để thời gian dài sẽ ảnh hưởng đến mối làm ăn của bác."
"Được, dẹp, con nói đổi ở đâu thì đổi ở đó vậy." Bác Diêu vui vẻ cho người ghi lại.
Cố Diệp thích người nói là làm như thế này, nói đổi cái gì là đổi theo nên tâm trạng của cậu cũng rất tốt, thành ra nói nhiều hơn một chút: "Bác có thể để cái bình phong ở chỗ này, cản sát, hóa sát, chất liệu tốt nhất nên là gỗ hoặc trúc, đừng dùng nhựa plastic hay kim loại, kim loại về lâu dài không được ổn định nên hiệu quả sẽ kém đi rất nhiều, từ trường cũng ảnh hưởng đến con người."
"Được, đổi!"
"Bác Diêu, nên phá tấm gương ở nhà bếp đi, gương soi vào lửa sẽ rủi ro. Nhà bếp không nên bày biện quá nhiều đồ trang trí, đơn giản sạch sẽ là được rồi."
Diêu Chung Hải vui vẻ nói: "Được rồi, sửa lại hết, nghe con!"
Cố Diệp nhìn vào phòng sách rồi cười đề nghị: "Bác Diêu, chi bằng bác đổi vị trí phòng sách đi nhỉ?"
Diêu Chung Hải ngạc nhiên: "Tại sao con lại nói như thế?"
"Nếu như con nhìn không lầm thì học hành của con cái bác... khá là không như mong muốn."
Cố Diệp nói chuyện này khiến cho không chỉ mỗi Diêu Chung Hải ngạc nhiên mà đến cả vợ hắn đang bận bày biện cũng giật mình, người làm mẹ cũng vội vã: "Đúng vậy đấy! Thành tích học tập của đứa nhỏ này cứ bình bình, tìm trường luyện thi rồi, gia sư cũng tìm nốt nhưng không tiến bộ lên được."
Cố Diệp mỉm cười gõ gõ vài lần vào tường, chợt phát hiện nó cũng sắp bung rồi nên nói với đôi vợ chồng: "Đập bể bức tường này đi, chuyển sang đây, cửa chính bên này, như thế sẽ thành vị trí Văn Xương. Văn Xương là một trong hai mươi tám vị tinh tú, còn có thêm sao Văn Khúc, vị trí lúc trước ở đây không thuận lợi đâu."
Diêu phu nhân lập tức 'hiểu ra': "Nói đúng hơn là sao Văn Khúc không chiếu xuống được à?"
Cố Diệp bị chọc bật cười: "Cũng kiểu như thế, nhưng mà cái này chỉ phụ thuộc vào khí tràng của người đọc sách học phong thủy thôi, thành tích tốt hay không, vẫn là yêu cầu tự bản thân phải nỗ lực."
Nhân cách của Diêu phu nhân cũng rất tốt, bà cũng thẳng thắn mà nói: "Chúng tôi hiểu, sao Văn Khúc hạ phàm nhưng nếu nó không cố gắng thì cũng vứt đi mà thôi."
Cố Diệp nín cười nói: "Đúng, chính là đạo lý đấy, đổi những thứ đó ở trong phòng đi ạ. Thật ra con còn muốn hỏi một câu, gần đây nhà mình có xảy ra chuyện gì quái lạ không?"
"Chuyện quái lạ? Không có." Diêu Chung Hải vừa nói xong thì vợ hắn đã tiếp: "Sao không? Trong nhà cứ nuôi thú cưng thì ba tháng lại chết."
Diêu Chung Hải hừ một tiếng tỏ ra xem thường: "Cái đó mà cũng tính là quái lạ sao?"
"Sao lại không tính? Chim chết, hamster chết rồi mèo chết, ngay cả con chó nuôi ba năm cũng chết, cái đó còn không quái lạ sao? Sau này người chết mới quái lạ à?"
Diêu Chung Hải bất đắc dĩ nói: "Đó là bà không biết nuôi, sau này đừng nuôi nữa, đúng là cái mạng sinh ra tai họa."
Vẻ mặt Diêu phu nhân cũng khó coi nên mới oan ức nói: "Mạng sinh tai họa? Tôi nuôi tốt lắm đấy."
Cố Diệp chen ngang: "Con thấy là dì nói không sai đâu ạ, cứ để tiếp tục như thế sẽ chết người."
Đôi vợ chồng lập tức xám mặt, khiếp sợ mà nhìn Cố Diệp, rõ ràng là không hiểu mô tê gì.
Giải Thừa đi theo bên cạnh Cố Diệp vốn đã không nhịn nổi từ lâu, y đi thẳng đến cái giá cạnh tường, chỉ vào cái thau đồng uống rượu nằm trong lồng kính chống trộm mà nói: "Cái này, mau vứt đi, nếu không nó còn ăn luôn cả thịt người đấy."
Diêu phu nhân nhìn thứ đó rồi tức giận nói: "Nó thì có vấn đề gì? Không thể nào, đây là sinh nhật của ông Diêu, em trai dì đưa tới, làm sao nó có thể hại anh rể mình được?"
Diêu Chung Hải cầm chìa khóa rồi mở chụp lồng bằng kính ra, cầm cái chum bằng đồng lên xem thử, hai vợ chồng hoàn toàn đơ ra luôn, bên viền của chum đồng vốn đã được lau sạch giờ đã vương một lớp máu, ngón tay quẹt qua vệt máu đỏ chói như đâm vào tim người nhìn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!