"Sa wa di ka cục thịt viên!" Cố Diệp dở khóc dở cười cầm tấm bùa đập lên bụng tên quỷ nhỏ béo múp míp xem như chào hỏi: "Ngươi không biết chữ Trung vậy nghe thì có hiểu không?"
Cục thịt viên gật đầu tỏ vẻ như nó nghe hiểu được.
"Dù sao thì nghe không hiểu làm sao theo được chỉ thị của Đường Tĩnh Nghị." Cố Diệp ngồi xuống rồi nhìn thẳng vào cục thịt viên đang ngồi trên bàn: "Ngươi không đi được, chỉ có thể ở lại Trung Quốc, ngươi muốn tìm người hữu duyên hay là muốn ở với ta?"
Cục thịt viên lập tức tóm lấy cổ áo Cố Diệp, hành động thực tế chứng minh nó đã chọn xong cả rồi.
Cố Diệp mỉm cười: "Được thôi, chỉ đành thế, nhưng mà ta còn không có đủ tiền kiếm sống đây này, ngươi tìm cho mình chút chuyện để làm, tự xem đi, ngươi có thể làm được gì?"
Cục thịt viên nhìn Hồng Đậu đang dọn vệ sinh rồi lại nhìn Linh Linh vẽ bùa cho Cố Diệp, nhìn tà linh bị nhập vào một con sư tử bông đang cố gắng cọ nhà sạch sẽ. Nghĩ đi nghĩ lại, nó cầm lấy bùa chú được vẽ bởi Linh Linh, chắp tay nâng lên trước ngực rồi lại nâng quá đỉnh đầu: "Balabalabala...". Không biết tên quỷ nít này thì thầm cái gì, tấm bùa không có một chút linh khí dần dần được gia trì vận khí tốt, Cố Diệp kinh ngạc đến mức nhíu mày, cái này làm bàn tế nhỏ cũng được đấy nha.
Kumanthong đưa bùa đến cho Cố Diệp xem thử, chứng minh nó thật sự có thể chiêu tài hưởng phúc phù hộ con người, có thể mang đến vận may. Nó nhìn Cố Diệp đáng thương vô cùng, đại khái là muốn hỏi, nó ở đây được không?
"Tuyệt vời!" Cố Diệp phấn khích hút một chút quỷ khí trên ngón tay, rõ ràng là mò được một cái bàn tế xịn xò rồi: "Kim Tiểu Bàn sau này mỗi ngày cầu nguyện mở mười tấm bùa may mắn được không?"
(Kim Tiểu Bàn: Tiểu bàn là đứa trẻ mập mạp, kumanthong màu vàng nên gọi là kim)
Kim Tiểu Bàn ngoan ngoãn gật đầu rồi lại giơ lên thêm tấm bùa chú: "Balabalabala..."
Cố Diệp chọc chọc Linh Linh: "Con gái, ba giao cho con một nhiệm vụ đó là dạy nó nói chuyện, nó cứ nói thế ba nghe không hiểu gì cả."
Đường Tĩnh Nghị nuôi Kim Tiểu Bàn có thể sẽ không cần nghe nó đang bày tỏ cái gì, chỉ biết nghe lời là được. Cố Diệp thì lại không nuôi như thế, không thể khơi thông được thì quá là vô nhân đạo.
Linh Linh phồng má rồi đồng ý một cách không tình nguyện tẹo nào. Cố Diệp sờ sờ đầu nó, mỉm cười khen ngợi rồi sau đó mới lên mạng post weibo: [Mở bùa may mắn 500 một tấm, một ngày mười cái, tất cả tiền có được sẽ quyên góp cơ quan từ thiện, muốn thì hãy xếp hàng từ sáng sớm, chỉ lấy mười người đầu, hôm nay muốn thì có thể comment ở hộp thư.]
Dân mạng cứng cả họng: [Cố đại sư nói thật sao?]
[Năm trăm cho một tấm bùa may mắn, có thể làm được gì hả?]
[Mở bùa may mắn? Chiêu tài hưởng phúc á?]
[Tôi muốn! Báo danh!]
[Đù má! Có người mua thật nè, đốt tiền hay gì?]
[Người anh em cậu đừng có ngốc, Cố Diệp đoán mệnh chuẩn thật nhưng chưa ai thấy cậu ta vẽ bùa cả, cái gọi là người nào chuyên nghiệp nấy (*), cậu ta trùm sò bao nhiêu nhưng lẽ nào cái gì cũng biết được sao?]
(Thuật nghiệp hữu chuyên công: ai cũng có chuyên môn riêng)
Cố Diệp post một cái icon ngồi bắt chéo chân: [Online chờ. jpg]
Rất nhiều fans hâm mộ bị sự moe này khống chế: [Xem được chứ, cậu ấy đẹp vậy thì nói cái gì là chuẩn cái đó!]
[Tui sắp đổi việc nên cần phải có một tấm bùa để cầm đi phỏng vấn, lỡ như được phù hộ may mắn thì sao? Tui muốn tui muốn!]
[Tui cũng muốn một tấm, đồ do Cố đại sư làm ra, nhìn mặt của cậu ấy thôi là tôi đã tin rồi!]
...
Mười tấm bùa khai vận nhanh chóng rục rịch lên đường, Cố Diệp chọn ra mười người bình luận đầu tiên trong hộp thư, @ (tag) ra được một danh sách để bọn họ pm trả tiền và để lại địa chỉ, sau đó nói với chị Hồng Đậu: "Chọn mười tấm bùa khai vận để vào trong ví em, mai em sẽ gửi nó đi." Dứt câu thì đi ngủ.
Sáng ngày hôm sau, trên mặt bàn trong phòng khách đã bày một đống bùa chú, màu của Cục Thịt Viên cũng đã trở lại màu vàng chói, Linh Linh nằm trên giá sách giữ nguyên một tư thế, nhắm mắt lại.
Cố Diệp im lặng: "Đêm qua hai đứa thức trắng ha?"
Hồng Đậu nín cười: "Không biết tối qua chúng nó tị nạnh so đo cái gì mà một đứa vẽ, một đứa cầu phúc cả một đêm."
Cố Diệp nhìn đống công việc trên bàn thì cười 'phụt' một tiếng: "Chắc ba ngày nữa cũng không tỉnh nổi đâu, tốn tinh khí quá, hai cái đứa nhỏ ngốc này."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!